NƯỚC VÀ MÂY

Ước mơ dạo khắp đất trời

Thay hình đổi dạng mây rời nước xanh

Bồng bềnh trên chuyến du hành

Hòa cùng khói bụi xây thành phù vân

Nay đây mai đó xa gần

Âm thầm nhìn xuống cõi trần long đong

Mây bay lờ lững trên không

Dừng chân đỉnh núi nhớ dòng sông xưa

Nương mình theo ngọn gió đưa

Nghiêng thân lặng ngắm rừng thưa lá vàng

Nhớ nơi biển cả mênh mang

Nhớ bờ bến cũ nhớ hàng thông reo

Cheo leo heo hút lưng đèo

Trải qua lắm cảnh gieo neo đoạn trường

Mang theo bao nỗi nhớ thương

Nước ơi!Có biết chặng đường mây đi?

Nắng sương vất vả sá gì!

Lòng mong hội ngộ mơ khi sum vầy

Bây giờ ngăn cách nước mây

Mai sau ắt sẽ có ngày gặp nhau

Nước ơi,hãy bớt buồn đau!

Bao la bát ngát xanh màu trùng dương

Dù đi vạn nẻo ngàn phương

Nhưng mây vẫn nhớ vẫn thương vô bờ

Quanh năm trôi nổi dật dờ

Nước mây mây nước luôn chờ đợi nhau…!

Thi Nang

SÓNG NGẦM

Em chẳng nói…bây giờ mới biết!
Để người đi… da diết buồn đau!
Bao thu lá đã khô nhàu,
Mà tim ai vẫn tím màu xót thương!

Vượt dặm trường,xa quê thấy tủi!
Đâu màng chi biển,núi ngăn mình.
Vì sao em lại nín thinh?
Khi anh biệt đóa hoa xinh bên đời.

Nhớ kẻ ở phương trời đợi mãi!
Mấy năm dài lệ chảy vào tâm!
Đêm ngày lầm lũi,lặng câm,
Lắng nghe từng đợt sóng ngầm xoáy qua!
Thi Nang

LẠNH LÙNG!

Ngọn gió đông về,người có biết?
Khi nhìn dòng nước xiết thêm đau!
Áo xưa giờ đã tơi nhàu,
Mà sao mặt vẫn dàu dàu tiếc thương!?

Mắt biếc nào còn vương lệ tủi,
Mờ mờ bay khói bụi quanh mình,
Dằn lòng đứng lặng làm thinh,
Xa nghe tiếng mõ lời kinh giữa đời.

Buổi tiễn đưa thuyền rời bến mãi,
Để từng đêm khắc khoải trong tâm,
Lạnh lùng với chiếc bóng câm,
Thời gian mỗi khắc âm thầm trôi qua…!
Thi Nang

MẸ HIỀN

Trên đường khổ tấm thân già
Nhìn hình ai chẳng xót xa trong lòng
Chân chồn,gối mỏi,lưng còng
Khăn đen trùm tóc,nón không đội đầu
Sầu còn đọng lại tràn trầu
Buồn vương rổ bí,mủng bầu,thúng khoai
Hằng ngày gánh nặng ê vai
Đi về giữa cõi trần ai một mình
Mẹ hiền vẹn nghĩa,tròn tình
Chiều chồng,dạy trẻ sơ sinh nên người
Nuôi con,tần tảo suốt đời
Công ơn ví tựa biển trời bao la.
ThiNang

TÌNH BẠN

Gửi đến biên thùy tấm áo đan
Thương anh bộ đội ở trên ngàn
Bồi hồi nhớ bạn khi nhìn trúc
Khắc khoải mong người lúc ngắm lan
Tri kỷ chưa về đành gác bút
Tri âm chẳng đến phải treo đàn
Bao giờ biển lặng ta cùng hát
Để chúc sơn hà được vạn an.

Thi Nang