NHỚ QUÊ

Từ độ xa quê vượt dặm trường
Thương người luyến cảnh nỗi buồn vương
Bồi hồi lặng ngắm sông chia lối
Khắc khoải xa trông núi tách đường
Liễu biếc khơi sầu ngày tiễn biệt
Mây hồng gợi nhớ phút ly hương
Thả hồn hoài tưởng về thôn cũ
Lắng xuống trời chiều trắng tuyết sương.
Thi Nang

ĐÃ LỠ…

Mỗi độ thu về hoa cúc nở,
Lòng ta trĩu nặng tình muôn thuở.
Trăng thanh gợi lại những niềm thương,
Nước biếc khơi thêm bao nỗi nhớ.
Luyến tiếc,âm thầm,bởi có duyên,
U hoài,lặng lẽ,vì không nợ.
Mây bay,gió quyện lá vàng rơi,
Ước hẹn ngày xưa,giờ đã lỡ…
Thi Nang

BÌNH MINH

Tiếng gà eo óc gọi bình minh
Rộn rã trên đường tiếng học sinh
Óng ánh đầu cành sương lóng lánh
Lung lay ngọn cỏ nước lung linh
Mặt trời tỏa sáng đang nhô dạng
Tinh tú mờ phai sắp ẩn mình
Vạn vật tươi vui chào nắng ấm
Cùng nhau chung hưởng cảnh thanh bình.
Thi Nang

CHIỀU BIỆT LY!

Bảng lảng chiều vàng trải bến mơ
Trăng đi để liễu ngóng trông chờ!
Đìu hiu dưới nước mây lờ lững
Ảm đạm trên sông khói dật dờ
Tận cõi lòng đau,tim khắc bóng
Từ nơi dạ xót,sóng xô bờ
Người đi kẻ ở buồn ly biệt!
Ngoảnh lại quê xưa mắt thẫn thờ!
Thi Nang

MONG ĐỢI

Lâu rồi chẳng gặp lại em yêu
Khắc mãi trong tâm chỉ mấy điều:
một nhớ lời trao tình thắm thiết
hai thương lệ ứa mắt buồn hiu
ba sầu lối hẹn vầng trăng úa,
bốn tủi đường chờ bóng liễu xiêu…
Kẻ ở đầu sông người cuối biển
Ngày mong đêm đợi xót đau nhiều!
Thi Nang