Dù qua vạn dặm cách xa bờ,
Thuyền sẽ quay về với bến mơ.
Nhớ buổi tiễn đưa vàng áo lụa,
Mong ngày sum họp tím dây tơ.
Thương người ở lại bền tâm đợi,
Xót kẻ ra đi vững dạ chờ.
Biển rộng,sông dài,đường diệu vợi,
Âm thầm lệ nhỏ đẫm trang thơ.
Thi Nang
Daily Archives: 19/07/2013
XA CÁCH
Từ buổi phân kỳ cách biệt nhau
Bao mùa lá rụng héo khô nhàu
Thà đừng gặp gỡ vào thu trước
Để khỏi chia lìa ở hạ sau
Anh đến đầu sông sầu dạ buốt
Em về cuối biển tủi lòng đau
Bền tâm vững chí chờ mong mãi
Dẫu tóc xanh xưa đã bạc màu!
Thi Nang
THƯƠNG NGƯỜI CỬA BIỂN
Dừng bước trên nguồn để viết thơ
Gửi ra cửa biển mấy năm chờ!
Rừng ca thánh thót hòa âm điệu
Thác hát trầm hùng vọng tiếng tơ
Lá úa xuôi dòng vàng suối mộng
Hoa tàn theo gió tím đồi mơ
Trăng thanh nước biếc khơi lòng nhớ
Thương liễu đợi mong ở cạnh bờ!
Thi Nang
TRỞ LẠI SÔNG XƯA
Lá úa rơi đầy một túi thơ
Trông xa mỏi mắt vẫn mong chờ
Sông xưa trở lại mờ tăm cá
Lối cũ quay về bặt mối tơ
Bến đợi âm thầm trong luyến nhớ
Thuyền đi lặng lẽ giữa sầu mơ
Chìm vào cảnh vắng hồn tê tái
Lắng xuống chiều sương lạnh bãi bờ.
Thi Nang
THUYỀN XƯA BIỀN BIỆT
Ngẫm nghĩ tìm vần dệt tứ thơ
Ai đi có xót kẻ đang chờ?
Xa trông cuối nẻo chim dang cánh
Ngoảnh lại đầu cành nhện nhả tơ
Ngắm nước thương người nơi cõi mộng
Nhìn mây nhớ bạn chốn đường mơ
Sông ngăn núi cách trời cao rộng
Luyến tiếc thuyền xưa biệt bến bờ!
Thi Nang