“HUN HÚT ĐƯỜNG THU”

Em ngồi một mình nghĩ ngợi chi?
Tóc xanh áo trắng đẹp xuân thì.
Nét liễu thanh thanh trên mắt biếc,
Nhớ về dĩ vãng phút chia ly?
 
Điều gì khiến em đã nghĩ suy?
Phải chăng em nhớ đến người đi?
Đã mấy mùa thu chưa trở lại!
Còn đây kỷ niệm lúc phân kỳ?
 
Tuyết rơi phủ trắng mái nhà xưa,
Liễu rũ mai gầy dưới nắng mưa.
Cảnh cũ còn đây,người xa vắng,
Chạnh lòng ngồi nhớ buổi tiễn đưa?
 
Ngoài trời thu lạnh,tuyết bay bay,
Lạnh sao,lạnh tận cõi lòng ai?
Nhìn ảnh em ngồi bên tuyết lạnh,
Thu đi,thu đến,mấy thu dài?
 
“Hun hút đường thu” xa mãi xa…
Đăm đăm,thăm thẳm khóe thu ba.
Thu đấy, người đây trào cảm xúc,
Cảnh thu lạnh lẽo giữa chiều tà.

Thi Nang

KHÓC CHA

Thiên nhiên tạo ra hình sông núi, 
Tính đến nay mấy tuổi vẫn còn? 
Thương cha tám chục xuân non 
Trở về với cõi càn khôn vĩnh hằng. 
Giữa trưa nắng sầu giăng phủ kín! 
Đúng vào ngày hăm chín tháng mười 
Hay tin cha đã mất rồi 
Nghìn thu vĩnh biệt,trời ơi,hỡi trời! 
Nơi sân trường con rơi lệ thảm 
Đất quay cuồng,ảm đạm khói mây 
Gan bào,ruột thắt,hồn ngây 
Người buồn hoa lá cỏ cây cũng buồn. 
Con về thấy mẹ tuôn đẩm lệ 
Em gái ngồi khóc kể đớn đau 
Lặng người tim nhói nghẹn ngào 
Cả nhà thương tiếc buồn đau vô cùng. 
Suốt đời người tay bùn chân lấm 
Che nắng sương một tấm áo tơi 
Bán thân cho đất cho trời 
Làm ra hạt gạo nuôi đời các con. 
Ngoài đồng,cha lo toan chu đáo 
Nhà ta nghèo bữa cháo bữa cơm 
Nghèo mà sạch,rách mà thơm 
Cần cù lao động sớm hôm nhọc nhằn 
Thời chống Pháp khó khăn gian khổ 
Cha tham gia cắt gỗ ngăn sông 
Đi đào địa đạo hầm chông 
Chân không,tay gậy tầm vông diệt thù. 
Khi gặp mẹ đầu bù tóc rối 
Có gia đình nhiều nỗi lo âu 
Trở về cuốc bẫm cày sâu 
Chăm lo ruộng lúa vườn trầu liếp rau. 
Thời chống Mỹ khổ đau tang tóc 
Mái nhà tranh bồ thóc lửa thiêu 
Gom dân áp bức đủ điều 
Vào khu chiến lược sớm chiều nhớ quê 
Cùng rủ nhau trở về nhà cũ 
Làm lều tranh hầm trú tránh bom 
Nhưng mà chẳng được mấy hôm 
Giặc càn đốt sạch,lùa gom dân mình 
Đau lòng trước tình hình đất nước 
Cha về ấp chiến lược Bình Hòa 
Ở đây xa cách quê nhà 
Cha đi làm mướn sống qua tháng ngày 
Hòa bình đến về ngay quê cũ 
Cả nhà ta lam lũ chuyên cần 
Có ăn có mặc dần dần 
Mới xây nhà mới được gần một năm 
Chưa bao lâu cha lâm bệnh nặng 
Cả nhà lo nhưng chẳng giảm đau 
Đời người nhiều nỗi lao đao 
Sao mà vội vã đi vào thiên thu! 
Cha về cõi hư vô tĩnh lặng 
U sầu thay!Đầu trắng khăn tang! 
Cháu con qùi lạy hàng hàng 
Khói hương nghi ngút lòng càng tái tê. 
Bà con cô bác về phúng viếng 
Xót thương cùng gia quyến của ta 
Tình làng nghĩa xóm gần xa 
Chính quyền,đơn vị dâng hoa chia buồn. 
Cha ơi!Các con tuôn suối lệ 
Khóc người cha trời bể cao sâu 
Vô cùng thương tiếc u sầu! 
Đời người mưa nắng dãi dầu lầm than 
Chưa được mấy ngày nhàn thân xác 
Vội ra đi,tan nát lòng con 
Nghìn năm núi đá dẫu mòn 
Tình thâm phụ tử mãi còn cha ơi! 
Thi Nang

(29-10-2000-Âm lịch) 

 

MỪNG THỌ MẸ

Mẹ ơi!Mẹ đã già rồi!

Thân gầy,sức yếu,da mồi,tóc sương

Lưng còng chồng chất đau thương

Mắt mờ lại sáng soi đường con đi

Bao năm gian khổ quản chi

Chân chồn,gối mỏi,sá gì nắng mưa

Một đời tần tảo sớm trưa

Hoàng hôn buông xuống mẹ chưa về nhà

Nay con khôn lớn ở xa

Quê nhà quạnh quẽ,mẹ già nhớ mong

Nhìn sau,ngó trước trống không

Nhớ con,nhớ cháu khiến lòng mẹ đau

Bao la biển rộng trời cao

Dạt dào tình mẹ chảy vào tim con

Dài theo năm tháng héo mòn

Con mừng thọ mẹ,tuổi tròn chín mươi

Con mong mẹ sống đời đời

Để cho con cháu nghe lời mẹ ru

Thi Nang

NHỚ MỐI TÌNH ĐẦU

Nguyệt lão bày chi cảnh đoạn trường
Dao trời nỡ cắt đứt tình thương
Oanh về bến Bắc chưa quên lối
Yến ở bờ Nam vẫn nhớ đường
Bóng đã len vào làn sóng gió
Châu còn lắng xuống giọt mưa sương
Nhìn xa chỉ thấy mờ mây khói
Khắc mãi trong tâm một đóa hường.
ThiNang

ĐỪNG CHỜ!

Thuyền rời bến mộng,bỏ đồi mơ
Lá ngọc,tay phàm chẳng dám vơ
Phí sức bao lần đau dạ nhũn
Hoài công mấy lượt xót tim hờ
Mang về nẻo đó mười câu phú
Gửi lại nơi này một áng thơ
Đã ở đôi bờ,đường diệu vợi
Sông sâu cách trở chớ nên chờ!
ThiNang

TIỄN BƯỚC ANH ĐI

1.Tiễn bước anh đi mấy dặm trường
Con tàu cưỡi sóng Thái Bình Dương
Quay đầu ngó lại mờ mây nước,
Dõi mắt trông theo mịt nẻo đường.
Kẻ ở quê nhà ôm nỗi nhớ,
Người ra biển đảo nén niềm thương.
Ngày đêm bảo vệ yên bờ cõi,
Những lúc chiều tà vọng cố hương.

2.Những lúc chiều tà vọng cố hương
Từng làn sóng biển gợi tình thương
Hoa tàn,nhụy héo bên bờ cát
Lá rũ,cành khô cạnh vệ đường
Nắng nhạt gieo vàng lên khóm liễu
Mưa nhòa phủ trắng xuống hàng dương
Nhìn về xóm nhỏ xa xăm quá!
Nhớ bạn thân yêu nhớ mái trường

3.Nhớ bạn thân yêu nhớ mái trường
Mây mù che khuất bóng tà dương
Lơ thơ lá rụng nơi đầu ngõ
Lác đác chim bay ở cuối đường
Anh đến phương này nhiều kẻ mến
Em về nẻo ấy lắm người thương
Ra đi giữa lúc đào xanh nụ
Không biết bây giờ có tỏa hương?

4.Không biết bây giờ có tỏa hương?
Phai màu nhạt sắc vẫn còn thương
Tiền nhân thuở trước khai trăm lối
Hậu thế ngày nay mở vạn đường
Cá mập xăm mình vào lãnh hải
Chim bằng sải cánh vượt trùng dương
Lòng anh trĩu nặng tình sông núi
Chẳng ngại gian lao chốn chiến trường.

5.Chẳng ngại gian lao chốn chiến trường
Xây vài cột mốc dưới vầng dương
Đồng bào dãi nắng lo gìn đảo
Chiến sĩ dầm mưa cố đắp đường
Mái lá trăng soi,mình mãi nhớ
Nhà giàn sóng vỗ,bạn hằng thương
Nhìn mây,ngắm nước,lòng thanh thản
Mở chiếc khăn rằn phảng phất hương.

6.Mở chiếc khăn rằn phảng phất hương
Bầu trời,mặt biển,chúng mình thương
Kề vai bảo vệ từng gang đất
Sát cánh chăm nom mỗi tấc đường
Hạ đến,mưa tràn,xiêu gốc điệp
Thu về,lốc xoáy,đổ cành dương
Từ xưa đã thấy đời dâu bể
Bão táp gây nên cảnh đoạn trường.

7.Bão táp gây nên cảnh đoạn trường
Rì rào gió thổi rặng thùy dương
Đồng tâm bám trụ bao hòn đảo
Hợp sức khai thông mấy tuyến đường
Lấy đức dâng đời dù khổ sở
Đem tài giúp nước dẫu đau thương
Anh hùng,liệt sĩ lưu danh tiếng
Ấm áp hồn người quyện khói hương,

8.Ấm áp hồn người quyện khói hương
Muôn đời hậu thế mãi yêu thương
Bây giờ cháu chắt đang canh biển
Thuở trước ông cha đã mở đường
Máu đổ trên đồn bên khóm sậy
Xương vùi dưới cát cạnh chòm dương
Bền gan vững chí không lùi bước
Dạy dỗ em thơ,thiết lập trường.

9.Dạy dỗ em thơ,thiết lập trường
Chiều vàng ngắm
đảo,sáng nhìn dương
Trông về bến cũ sương che lối
Ngoảnh lại quê xưa sóng cản đường
Nẻo đó tràn đầy tâm trí nhớ
Nơi này trĩu nặng cõi lòng thương
Bao giờ biển lặng mình sum họp
Ước thấy mai đào nở ngát hương.

10.Ước thấy mai đào nở ngát hương
Mình càng cách trở lại càng thương
Dù nhiều sóng gió không e biển
Dẫu lắm chông gai chẳng ngại đường
Hẹn buổi hồi quy xinh dáng liễu
Mong ngày tái ngộ đẹp thân dương
Cùng nhau sánh bước tha hồ ngắm
Lá thắm,hoa tươi,trẻ đến trường.

Thi Nang


 

BA KHÔNG

Đi tìm hoa tím suốt đường mơ
Chẳng gặp nên đành sống vất vơ
Chiếc bóng âm thầm ôm phận hẩm
Đơn thân quạnh quẽ ấp duyên hờ
Gieo buồn lắng xuống vài lời nhạc
Thả tủi len vào mấy ý thơ
Nếu biết tình xưa đầy trắc trở
Không mong không nhớ cũng không chờ!

Thi Nang

NHỚ ANH 2

Mỗi độ thu về lại nhớ anh
Oanh đây yến đó ở hai cành
Nhìn hoa chẳng thấy màu hoa đỏ
Ngắm lá không còn sắc lá xanh
Lặng ước tình xưa luôn thắm thiết
Thầm mong nghĩa cũ mãi nguyên lành
Bồi hồi thổn thức trong đêm vắng
Khắc khoải nghe gà gáy chuyển canh.

Thi Nang

NHỚ ANH

Đêm dài chạnh nh bóng hình anh
Hoa phượng năm xưa nở đỏ cành
Mộng buổi quay về râu chửa bạc
Mơ ngày gặp lại tóc còn xanh
Cầu Trời bác ái ban duyên thắm
Khấn Phật từ bi độ mạng lành
Nhớ lúc chia ly lòng quyến luyến
Bên thềm gió hạ thổi thâu canh.

Thi Nang