HỒI ÂM MUỘN

Vì việc nước,anh không hồi âm sớm
Để trăng buồn,mây tủi,gió lang thang
Để rừng thu lặng lẽ lá rụng vàng
Bao em nhỏ đang đợi chờ thấp thỏm.
 
Vào mùa thi phải làm nhiều loại sổ,
Chấm bài,viết báo cáo suốt ngày đêm
Đầu óc anh vùi vào bao điểm số
Mong xong việc,đâu dám ước gì thêm.
 
Kỳ thi qua,anh trở về tương ngộ
Tuy muộn màng,nhưng lòng anh luôn nhớ,
Nhớ những vần thơ,nhớ những lời ru
Êm dịu mượt mà dưới Ánh Trăng Thu.
Thi Nang

HUYỀN THOẠI MỘT VẦNG TRĂNG

Người ơi dù đã biết rằng:
Vầng trăng diễm tuyệt là Hằng Nga thôi
Dẫu trang huyền sử qua rồi,
Nhưng sao lòng vẫn bồi hồi nhớ thương.
 
Cơ trời biến hóa khôn lường,
Ánh vàng là sợi tơ vương vấn lòng
Ngàn đời trăng vẫn sáng trong,
Trăng còn khắc bóng vào lòng thi nhân.
Thi Nang

TƯƠNG TƯ

Nhớ xưa sánh bước chung đàng,
Bây giờ hai nẻo muôn ngàn nhớ thương.
Mạch sầu nhuộm tóc đầy sương,
Người đầu kẻ cuối sông Tương xa mờ.
Nhìn vầng trăng sáng ngẩn ngơ,
Ai ơi!Còn đợi còn chờ ai không?
Thuyền tình gởi xuống dòng sông,
Xuôi về bến cũ nỗi lòng của anh.
Thi Nang

MONG ƯỚC

Nàng ơi!Hãy nhớ phút giây này
Mong ta là gió nàng là mây
Gió quyện mây bay vào cõi mộng
Trong ánh trăng vàng khắp đó đây.
 
Đừng bao giờ nói tiếng chia tay
Quấn quít bên nhau trọn tháng ngày
Trao cho nhau những vần thơ đẹp
Kết nghĩa nối tình dệt ý hay.
Thi Nang

EM THƠ ƠI!

Chiến tranh đã lùi xa
Còn lưu trong dân ta
Chất độc màu da cam
Nỗi đau của nước nhà.
 
Trẻ em mới sinh ra
Đôi mắt bị mù lòa
Thiếu tay hoặc thiếu chân
Nhìn thấy quá xót xa!
 
Trẻ thơ ơi tội chi?
Sinh ra chẳng biết gì!
Điếc câm và ngốc nghếch
Bại liệt không biết đi!
 
Do ảnh hưởng mẹ cha
Đi bảo vệ sơn hà
Qua bao năm chinh chiến
Chất độc ngấm thịt da!
 
Ôi!Môi trường ô nhiễm
Chứa chất độc lâu ngày
Lan ra gây nguy hiểm
Cho người và cỏ cây…
 
Mẹ cha mãi bi ai
Người người đều đau xót
Thương cho những hình hài!
Em ơi!Đau đớn thay!
 
Nhìn em ứa lệ sầu!
Đầu xanh gánh nỗi đau!
Biết đến bao giờ dứt
Ôi! Lòng ta ray rứt!
 
Em ơi! Chiến tranh qua
Nỗi đau chưa phai mờ
Tàn dư vẫn còn đó
Gặm nhấm bao tuổi thơ!
Thi Nang

 

NHỚ TRĂNG THU

Mây xanh bao phủ cả vòm trời
Vắng gió mây đen lững thững chơi
Che cả vầng trăng vàng yêu dấu
Trăng buồn,ta nhớ lắm trăng ơi!
 
Tỉ ánh lung linh soi trần thế
Cho đời trọn ước bước nhàn du
Để người lẻ bóng sầu ngấn lệ
Mỗi lúc trăng mờ,biết chăng thu?
Thi Nang