XUÂN VỀ…XUÂN ĐI…

Xuân về rồi lại xuân đi
Niềm vui chưa cạn,chia ly đôi đường
Để người ở lại nhớ thương
Để người ngàn dặm vấn vương tơ lòng
Từ đây cách núi ngăn sông
Dù xa nhưng vẫn ước mong sum vầy
Bây giờ cánh nhạn rẽ bầy
Ngẩn ngơ sóng nước trời mây lạnh lùng
Ước mơ sớm được trùng phùng
Xuân về sum họp,ta cùng đón xuân

Thi Nang

TẠM BIỆT XUÂN

Nhớ mới hôm nào đợi đón xuân
Mà ngày nay phải sắp xa xuân
Vài chung tiễn biệt nồng trời hạ
Một chén chia lìa lạnh đất xuân
Ấp tủi ôm sầu băng sóng gió
Gom thương góp nhớ trải đường xuân
Bao giờ nhìn thấy hoa đua nở
Én lại quay về với dáng xuân
Thi Nang 

XUÂN QUÊ NGƯỜI

Người đi để lại một phương trời
Nhớ mãi thương hoài hỡi bạn ơi!
Viễn xứ xuân về lòng quặn thắt
Tha hương tết đến dạ tơi bời
Hình xưa vẫn đọng trong tâm khảm
Bóng cũ còn in giữa cuộc đời
Kẻ ở quê nhà luôn ngóng đợi
Bao ngày mắt dõi chốn xa khơi
Thi Nang