ẨN DẬT

Lên non ở ẩn,lánh hồng trần
Gửi lại cho đời trọn nghĩa nhân
Tịnh khí gìn hơi không mỏi miệng
An thần dưỡng tánh khỏi phồng chân
Trăng thanh tựa lòng trong sáng
Dạ sạch như tuyết trắng ngần
Nước biếc,cây xanh,rừng tĩnh lặng
Yên lành,thoải mái,nhẹ nhàng thân
Thi Nang 

TÌNH NHÂN CÒN ĐÂU!

Sắp đến ngày mười bốn tháng hai
Mai tơi tả cánh nhạt phai đài
Hồng khoe sắc thắm cho ong đắm
Bưởi tỏa hương nồng để bướm say
Lặng ngắm cành lan bên suối cạn
Xa trông cánh nhạn dưới trăng đầy
Người đi chiếc bóng trong rừng thẳm
Biết có còn ai thấu nỗi này?

Biết có còn ai thấu nỗi này?
Lòng tê dạ tái nhớ thương đầy
Mong mau đoàn tụ dồn chân bước
Ước chóng sum vầy cụng chén say
Liễu đợi chờ người nên héo lá!
Hoa trông ngóng bạn đến khô đài!
Tình nhân năm cũ không về nữa
Hai trái tim hồng vỡ cả hai!
Thi Nang

CÁNH MAI RƠI

Mấy cánh mai vàng lác đác rơi!
Đang xuân sao lại vội lìa đời!
Mới chiều hôm trước còn nguyên vẹn,
Mà sáng sớm này lại tả tơi!
Dẫu biết hoa tươi rồi phải héo,
Nên đành dạ xót vẫn không vơi!
Lặng người nuối tiếc trong cơn gió
Mấy cánh mai vàng lác đác rơi!
Thi Nang