NHỚ CỐ NHÂN

Lặng lẽ bên bờ nhớ cố nhân
Chiều mong sáng đợi biết bao lần!
Không đi một nẻo do duyên bạc
Đã ở hai phương bởi số bần
Vững dạ rèn tâm mà luyện chí
Bền lòng dưỡng tánh để tu thân
Đường trần sóng gió chia đôi ngả!
Hẹn buổi tương phùng thắm nghĩa ân.
Thi Nang