NHỚ THƯƠNG THẦY CŨ

Đông về tuyết phủ lạnh lùng!
Lặng nhìn phương ấy nghìn trùng cách xa
Mờ mờ lãng đãng sương sa
Lơ thơ cánh nhạn biết là về đâu?
Đường dài biển thẳm sông sâu
Mây giăng đỉnh núi,bạc đầu sóng xao
Đời người giản dị thanh cao
Bến xưa ông lái năm nào còn không?
Đưa bao lượt khách sang sông
Tháng ngày lặng lẽ theo dòng thời gian
Qua bao hạ tận thu tàn
Vườn xuân nở rộ muôn ngàn đóa hoa
Nhớ thương thầy cũ quê nhà
Dẫu rằng nửa chữ cũng là thầy ta *
20/11/2009-Thi Nang
*Nhất tự vi sư,bán tự vi sư