MỐI TÌNH NGANG TRÁI

Tình duyên ơi,sao nhiều ngang trái!
Đường em đi lắm ải chông gai
Xót thương thay!Một người con gái
Vì đâu mà phải chịu đắng cay…!

Viết hăng say chẳng kể đêm ngày
Nét bút tựa rồng bay phượng múa
Dâng cho đời những áng thơ hay
Mềm mại,mượt mà như sóng lụa

Mây mù che,khiến vầng trăng úa
Dải Ngân Hà chia cắt hai nơi
Cõi trần ai ngậm ngùi muôn thủa
Nửa chừng xuân tóc đứt tơ rời!

Muốn dang tay hứng cánh hoa rơi
Ép vào tim bóng hình diễm tuyệt
Hòa quyện chìm sâu trong mạch huyết
Để được nghe em nói vạn lời…
Thi Nang