TÌNH XƯA

Tận cõi xa mờ lạnh tuyết đông!
Vì sao má phấn lại phai hồng?
Người nơi góc bể còn thương lắm!
Kẻ chốn chân trời có nhớ không?
Dẫu khổ mà tâm như ngọc sáng,
Dù buồn nhưng dạ tựa gương trong.
Bao năm cách trở sầu thê thiết!
Mang mối tình xưa trĩu nặng lòng!
Thi Nang