LẠNH HỒN CÔI

Tưởng rằng xứng lứa lại vừa đôi,
Ai biết lòng ai vội đổi rồi!
Biển hẹn còn vương trên mí mắt,
Non thề mãi đọng giữa vành môi.
Niềm thương hóa bụi bay vài phút,
Nỗi nhớ theo chuông đổ một hồi.
Gió bấc qua thềm đêm vắng lặng,
Mơ màng giấc điệp lạnh hồn côi!
Thi Nang