ĐÊM THU

Trăng thề tỏa sáng giữa tầng không
Lóng lánh sương rơi đọng cỏ bồng
Vạc đã khơi sầu tâm lặng nhớ
Gà vừa gợi tủi dạ thầm mong
Trông dòng nước biếc cành trôi nổi
Dạo cảnh vườn xưa lá chất chồng
Cánh én ngày nao chưa trở lại!
Đêm thu lạnh lẽo phận quần hồng!
Thi Nang