Tự Tình Mùa Thu

ho-guom-mua-thu-ho-hoan-kiem-ha-noi-mua-thu-du-lich-ha-noi-1

Hư hao cỏ mọc ven đường
Cơn mưa mau đổ giọt vương nắng vàng
Sấm than, chớp vãn mùa sang
Rào rào chút nước, giọt mang trong lành

Cầu vồng thấp thoáng trời xanh
Hoàng hôn buông, thả tối quanh góc nhìn 
Xì xào một khóm Trúc Xinh,
Lộc Mai Chiếu Thủy, một bình Địa Lan

Một trời hoa cỏ mênh mang
Chân quen sỏi đá, bước càng thân quen….

Phương Nguyễn

Trong nhà một đóa hồng sen
Thêm mai thêm cúc giữa chen nhị vàng
Bắc Nam cách trở quan san
Tình huynh nghĩa đệ dặm ngàn xa xôi
Sài Gòn lặng ngắm trăng côi
Viết thơ tặng bạn mong thôi ưu sầu
Nhờ ai bắt một nhịp cầu
Đệ huynh sum hợp rượu bầu đầy vơi.

PTH

LẼ NÀO QUÊN ĐƯỢC…

Người lính
CÒN NHỚ KHÔNG ANH…

Hôm nào còn nhớ không anh
cánh đồng hợp tác thảm xanh trải dài
vượt trên màu trắng vành đai
già trẻ chung sức, gái trai chung lòng…
 
Anh ơi còn nhớ hay không
khai hoang mở đất máu hồng vẫn rơi
chiến tranh bỏ chạy đi rồi
vẫn còn giấu giữa đất trời nỗi đau…
 
Hỡi anh còn nhớ năm nào
Má Tám – Cây Điệp cờ đào mừng Xuân
lệ trào, tay vẫy đoàn quân
từ trong lòng Mẹ xuất thần bay lên…
 
Chắc anh còn nhớ, không quên
Thành Đồng Đất Thép là tên quê mình
rạng ngời trước ánh bình minh
lẽ nào anh lại vô tình… phải không?
Người lính

LẼ NÀO QUÊN ĐƯỢC…

Lẽ nào quên được quê hương…
Lẽ nào quên lúc xuống đường anh ơi!
Cờ sao phất phới rợp trời
Đoàn quân giải phóng nơi nơi tràn về
Tưng bừng khắp nẻo làng quê
Người người náo nức bốn bề âm vang
Mừng xuân toàn thắng huy hoàng
Quân dân đoàn kết viết trang sử hùng
Lẽ nào quên buổi tương phùng
Bắc Nam sum họp vui chung một nhà
Lẽ nào quên được quê ta
Thành Đồng Đất Thép nở hoa thanh bình
Lẽ nào quên những chiến binh
Tận tâm vì nước hết mình vì dân
Đồng bào thương tiếc,tri ân
Anh hùng,liệt sĩ xả thân giúp đời…
Lẽ nào quên được anh ơi…!
Lẽ nào quên được đất trời Việt Nam.
Thi Nang

TƯỞNG NIỆM

Trích đoạn:Người lính

Kính cẩn nghiêng mình trước những anh linh
Đã xả thân cho đất mẹ hồi sinh
Người nằm xuống cho triệu người được sống
Trong tự do,độc lập và hòa bình

Sinh ra vào lúc khói lửa chiến chinh
Vì sông núi,vì nhân dân quên mình
Biết bao người ra đi không trở lại!
Gian khổ không nề,chẳng ngại hy sinh

Nặng nợ núi sông xem nhẹ ái tình
Giã biệt người yêu,bè bạn,gia đình
Lên đường bảo vệ quê hương đất nước
Suốt cả cuộc đời son sắt trung trinh

Thương tiếc vô cùng!Hỡi những chiến binh!
Anh hùng thay! Thời đại Hồ Chí Minh
Đất Việt sinh nhiều người con trung hiếu
Dâng trọn đời cho Tổ quốc quang vinh.
Thi Nang

CÂU ĐỐI 2

Nguyễn Thị Rành rạng ngời trang nữ liệt
Phạm văn Cội sáng tỏ đấng nam nhi
Người lính 

 

———————

Nguyễn Thị Nê vang danh trang nữ kiệt 
Lê Văn Đạm nổi tiếng đấng anh hùng 
Thi Nang 

 

———————-

Địa đạo Phú Mỹ Hưng sáng niềm tin diệt Mỹ
Làng ngầm Tân Phú Trung vang khúc hát đánh Tây.
Người lính

 ———————-

 


Địa đạo chở che bao chiến sĩ
Lòng dân thương mến những binh đoàn
Thi Nang

CÂU ĐỐI

Trích đoạn: PHẠM VĂN NANG & Người lính

“Máu bất khuất nhuộm tươi màu cờ đỏ
Lòng trung kiên tô sáng sắc sao vàng”
Người lính 

—————–

Đấng anh hùng nghìn thu còn để tiếng
Gương liệt sĩ vạn thuở mãi lưu danh
Thi Nang 

—————-

Xưa Đất Thép nở hồng hoa dũng sỹ
Nay Vườn Thơ sáng tỏ dạ anh tài

Người lính 

—————–

Đất Thép đã qua rồi cơn bão đạn
Thành Đồng còn khắc lại trận mưa bom
Thi Nang

——————

An Nhơn Tây nghĩa trang Người cống hiến
Phú Mỹ Hưng trường học trẻ ươm mầm
Người lính 

Lúc đứng lên,xông pha trên đất lửa 
Khi nằm xuống,tỏa sáng giữa trời sao 
Thi Nang 

TRĂNG ĐÔNG

Lặng nhìn bóng nguyệt nơi đây
Đêm đông lạnh lẽo làn mây che mờ
Liễu sầu ủ rũ ngẫn ngơ
Thông buồn lặng lẽ trông chờ ánh trăng
Tuyết gieo một khối tình băng
Dẫu trời rét buốt đâu bằng lòng đau
Mong mùa đông hãy qua mau
Cho xuân hồng đến xanh màu cỏ cây.
Thi Nang

NHỚ VẦNG TRĂNG XƯA

Vầng trăng năm cũ đâu rồi?
Để ai trong dạ bồi hồi nhớ thương
Bao đêm soi sáng dặm trường
Bây giờ vắng bóng,vấn vương tơ lòng
Lạnh lùng trong gió mùa đông
Người ngoài ngàn dặm ước mong quay về
Dừng chân thăm lại trăng quê
Mà sao đau xót tái tê tim hồng
Thi Nang

ẨN SĨ

Sao về ở tận chốn mù khơi
Tỏa sáng bằng đâu ánh mặt trời.
Mấy lượt soi nguồn cho kẻ uống!
Bao lần thái thịt để người xơi!
Than phiền mỏi lưỡi tiêu hao tiếng!
Trách cứ đau chân uổng phí lời!
Gương cũ ngàn xưa còn để lại,
Thầy An* ẩn dật cố quên đời!
Thi Nang
*:Thầy An:là Chu Văn An đời Trần,thầy đã dâng sớ để chém đầu bảy tên gian thần nhưng không được vua đồng ý,nên thầy đã xin từ quan về ở ẩn.

 

KHƠI LÒNG

Duyên tình trắc trở sá gì đâu! 
Chớ có chờ mong bạc mái đầu! 
Thục nữ ra về không nuối tiếc, 
Nam nhi ở lại mãi thương sầu! 
Thân ngà sớm tối lòng in đậm, 
Dáng ngọc đêm ngày não khắc sâu 
Hãy cố chôn vùi bao kỷ niệm, 
Xin đừng bi lụy hỡi mày râu! 
Thi Nang 
(18-10-2001)