TIẾC THƯƠNG TRÁNG SĨ…!

Vì nghĩa lớn người chẳng tiếc thân mình
Vĩnh biệt gia đình chẳng ngại hy sinh
Vào hang hùm để trừ tên bạo chúa
Nhưng trời cao đã đoạn nghĩa dứt tình…

Đời đời sau mãi thương tiếc họ Kinh
Gương tráng sĩ nghìn thu còn tỏa sáng
Đọng lại trong lòng của những chiến binh
Dám phơi gan để đổi lấy thanh bình…
Thi Nang

CÂY TRE

Tre vươn ngọn biếc thẳng lên trời
Dưới ánh bình minh chiếu sáng ngời
Dẫu trãi mưa dầm thân chẳng khuất
Dù qua bão táp gốc không dời
Nghìn thu với xóm còn đùm bọc
Vạn thuở cùng quê chửa tách rời
Vẹn tiết nguyên hình trong khói lửa
Lòng son dạ sắt hiến dâng đời
Thi Nang

MONG…

Thuyền đi chưa trở lại
Trôi dạt tận phương nào?
Để bến chờ mong mãi!
Biền biệt chẳng âm hao…!

Qua bao mùa mưa nắng
Dòng nước sông đầy vơi
Liễu buồn trên bờ vắng
Thuyền vẫn còn xa khơi…

Biết bao giờ biển lặng!
Mong thuyền về yên nơi
Mang niềm vui trĩu nặng
Dâng tặng cho cuộc đời
Thi Nang

CHIỀU XUÂN 3

Âm thầm dạo bước ngắm vườn mai
Nhạt nắng chiều xuân bóng trải dài
Nảy nụ đơm cành hoa hé nở
Chao mình sải cánh én nghiêng bay
Đàn chim ríu rít bên chòm bưởi
Cụm lá lao xao cạnh khóm lài
Chạnh nhớ người đang gìn giữ đảo
Bao lần Tết đến chẳng hề phai.
Thi Nang

GIẤC MỘNG SAY

Anh về thăm lại em yêu
Lặng nhìn cúc nở trong chiều gió ru
Một mình trên nẻo đường thu
Vàng màu lá rụng mịt mù sương sa
 
Lối xưa mình đã từng qua
Bây giờ quạnh quẽ mờ xa bóng người
Tim son còn khắc bao lời
Mang theo đến tận chân trời dáng ai
 
Anh chìm vào giấc mộng say
Tỉnh ra nhớ mãi thương hoài nỗi đau
Cơn mơ sao vội tàn mau
Để cho đôi lứa xa nhau trọn đời…!
Thi Nang
(Khung trời kỉ niệm 1980)