BẾN CHỜ

Biền biệt thuyền đi để bến chờ
Thả hồn thờ thẫn lạc vào thơ
Oanh về nẻo ấy lờ duyên nợ
Yến ngụ nơi này lỡ tóc 
Phảng phất hương xưa giờ vẫn nhớ
Chập chờn bóng cũ thuở còn 
Thầm trông chỉ thấy bờ hoa nở
Biết đến khi nào đỡ ngẩn ngơ!?
Thi Nang