CƠN LŨ

Những lúc mưa nhiều thường tạo lũ,
Không còn cây cổ thụ rừng già,
Nước tìm đâu để mà lưu trú,
Nên tuôn về biển cũ mờ xa.
Đã nhấn chìm vườn hoa,ruộng lúa,
Biết bao người mất của tan nhà,
Lũ càn qua cà ôi,rau úa,
Con khóc cha ràn rụa lệ sa!
Đường hư,cầu đứt ra,núi lở,
Đá,cây,bùn cản trở giao thông,
Nước ngập đồng,vây quanh chỗ ở,
Đất bằng bỗng chốc hóa thành sông.
Lũ lụt làm chi hỡi Hóa công!
Cuốn phăng mọi thứ dạt theo dòng,
Xót mấy gia đình trong buổi ấy,
Trước cảnh tang thương thấy não lòng!
Thi Nang