CHIỀU ĐẦU SÔNG (Ngũ độ thanh)

Khi ngồi lặng ngắm cảnh đầu sông
Giữa buổi chiều xuân nhạt nắng hồng
Ráng đỏ tươi màu pha nhuộm bãi
Rừng xanh rợp lá phủ che dòng
Nhìn qua nẻo cũ hằng mong đợi
Ngoảnh lại quê nghèo mãi ngóng trông
Cuốc gọi ven bờ nghe ảo não
Người đi dặm thẳm xót xa lòng
Thi Nang