HẠN HÁN

Hạn hán lâu ngày đất rẫy khô
Cây cành ủ rũ dưới vầng ô
Đìu hiu lặng ngắm sương mờ nẻo
Quạnh quẽ thầm trông nắng cạn hồ
Xót kẻ âu sầu bên ruộng lúa
Thương người ảo não cạnh đồng ngô
Thiên tai xảy đến làm dân khổ
Hạt thóc giờ đây đã sạch bồ!
Thi Nang