TRÊN NẺO ĐƯỜNG THU

Chiều thu lá rụng ở ven đường
Chỉ một thân gầy đến viễn phương
Khảm đậm vào tâm ngày giã lớp
Hằn sâu xuống dạ buổi xa trường
Ân tình thuở nọ thường lưu luyến
Kỷ niệm hôm nào mãi vấn vương
Ngoảnh lại quê nhà thương dáng liễu
Nhiều năm lẻ bóng ngụ trong phường
Thi Nang

ĐƯỜNG CHIỀU

Bên nhành liễu rủ trắng màn sương
Nẻo ấy chiều hôm tĩnh lặng đường
Ngoảnh lại quê nghèo khơi nỗi nhớ
Trông về xóm nhỏ gợi niềm thương
Người đang rảo bước vào thôn dã
Kẻ đã dừng chân ngụ phố phường
Cách trở đò giang đành lỗi hẹn 
Mang hình ảnh cũ đến mười phương
Thi Nang

NHỚ CẢNH TRƯỜNG XƯA

Lặng lẽ ngồi xem gió thổi dừa
Âm thầm nhớ lại cảnh trường xưa
Ngàn câu giảng dụ nghe còn thiếu
Vạn chữ truyền lưu thấy chửa thừa
Những lượt qua đồi không quản nắng
Bao lần vượt suối chẳng nề mưa
Tình sâu nghĩa nặng hằn tâm trí
Kỷ niệm ngày nao ngỡ mới vừa…
Thi Nang

NGẮM CẢNH QUANH NHÀ

Quạnh quẽ vườn cây trải bóng dài
Ven thềm gió giật những nhành mai
Nghe gà trỗi giọng bên rào ấy
Thấy sẻ dừng chân cạnh ngõ này
Sứ đỏ ngoài hiên vừa ngã rụi
Lan vàng giữa chậu mới tàn phai
Âm thầm tựa cửa trông đường vắng
Ngoảnh lại đầu sân bỗng tiếc xoài
Thi Nang

GIÃN CÁCH XÃ HỘI (Để phòng chống dịch COVD-19)

Giữa lúc khung trời ảm đạm mây
Đìu hiu các ngõ ở nơi này
Mưa vừa trút hạt tràn thân cỏ
Gió đã xô cành bẻ đọt cây
Ngắm cảnh thầm thương ngày tiễn biệt
Nhìn quê lặng nhớ buổi sum vầy
Đang còn giãn cách trong mùa dịch
Để giữ cho đời hết bị lây
Thi Nang

CUỒNG PHONG

Hai chiều bỗng nổi trận cuồng phong
Cuốn những chồi non thả cạnh phòng
Bảy lượt xô tàn rơi lá nõn
Năm lần đẩy ngọn khiến cành cong
Cây nằm gốc bật nghe sầu cảnh
Cửa sập nhà tan thấy não lòng
Đã ngả bồn mai và nguyệt quế
Cho mình nẫu ruột đứng kề song
Thi Nang

VÃN CẢNH HỪNG ĐÔNG

Hừng đông ngọn gió khẽ mơn cành
Vãn cảnh sương còn đọng lá xanh
Cổng trước đìu hiu đường tĩnh lặng
Vườn sau quạnh quẽ đất yên lành
Nhìn qua xóm nhỏ càng thương mẹ
Ngoảnh lại quê nghèo bỗng nhớ anh
Lặng lẽ đôi cò đang sải cánh
Hoa vàng rực rỡ bướm vờn quanh
Thi Nang