ĐI BIỀN BIỆT

Hằn sâu giữa dạ biết bao lời!
Tản bộ trong vườn lá khẽ rơi
Lặng lẽ thương người ra góc biển
Trầm ngâm nhớ kẻ ngụ chân trời
Thuyền xưa vượt sóng về trăm nẻo
Bến cũ nương bờ ở một nơi
Giã cảnh lìa quê từ độ ấy
Ngày qua tháng lại mãi trông vời!
Thi Nang

TRÔNG VỀ NẺO CŨ

Trông về nẻo cũ nhớ chiều mưa
Nước chảy đầy mương đẫm ngọn dừa
Lặng lẽ hôm nào qua xóm nhỏ
Âm thầm thuở ấy vượt đường xưa
Bên đầm lạnh lẽo thương người cấy
Giữa ruộng đìu hiu xót kẻ bừa
Đã thấy nhà nông nhiều cực khổ
Vun trồng,phát rẫy cạnh rừng thưa
Thi Nang

ĐẦU THU

Vãn cảnh đầu thu thấy nhạn về
Âm thầm lá rụng giữa chiều quê
Thương hoài nẻo cũ ngày xa cách
Nhớ mãi đường xưa buổi cận kề
Ủ rũ hoa tàn ong lại thích
Tơi bời quả rã bướm càng mê
Vườn cây mát rượi lòng thanh thản
Lặng lẽ màn sương phủ tứ bề
Thi Nang