ĐÀNH LỖI HẸN

Người đi dặm thẳm hằng thương nhớ
Kẻ ngụ rừng sâu mãi ngóng chờ
Cẩn thận đem tình thêu nét chữ
Âm thầm lấy nghĩa dệt bài thơ
Ra thềm ngắm rẫy sương mờ mịt
Tựa cửa nhìn nương khói lững lờ
Thuở ấy đường xa đành lỗi hẹn
Canh dài dáng cũ lẻn vào mơ
Thi Nang

THAM QUAN THỦY CUNG Ở PHÚ QUỐC

Lũ lượt theo đoàn tới thủy cung
Kề vai ngắm cảnh đẹp vô cùng
Trên đường khúc khuỷu người đi chậm
Giữa bể êm đềm cá ngụ chung
Mực đã vươn mình không ẩn náu
Rùa đang khép miệng chẳng săn lùng
Nhiều con vật biển trưng bày sẵn
Để khách khi nhìn sẽ tập trung
Thi Nang

HỒI TƯỞNG

Trông về xóm nhỏ khi nhàn rỗi
Ngẫm lại quê nghèo lúc thảnh thơi
Bạn cũ năm nào ra góc biển
Trò xưa buổi nọ đến chân trời
Đìu hiu trước cửa chùm trang rụng
Quạnh quẽ sau nhà lá bưởi rơi
Kỷ niệm đong đầy trong não thất
Còn mang trọn kiếp ở trên đời
Thi Nang

GIỜ TAN HỌC

Trò đi hối hả giữa sân trường
Vẻ mặt ngoan hiền rất dễ thương
Dẫn cháu ông vừa ra cạnh cổng
Dìu con mẹ đã tới bên đường
Âm thầm mến trẻ về muôn hộ
Lặng lẽ thương già ở bốn phương
Bỗng nhớ ngày nao còn giảng dạy
Dù qua lắm nẻo vẫn kiên cường
Thi Nang

TRƯA XUÂN

Sau vườn trỗi dậy tiếng gà trưa
Lũ sẻ nằm trên bẹ lá dừa
Chậm rãi bò đi vào lối nhỏ
Im lìm ngỗng đứng ở rào thưa
Hàng cây lặng lẽ chờ cơn gió
Bãi cỏ âm thầm ngóng hạt mưa
Ngoảnh lại quê nghèo thương xóm cũ
Dù bao kỷ niệm cũng không thừa
Thi Nang