THƯƠNG

YÊU
Tuổi nay sức chẳng bao nhiêu
Mà sao vương vấn chữ YÊU quá chừng

Yêu tiếng sơn ca nhả nhạc hay
Yêu quê hương đó đẹp từng ngày
Yêu con sông nhỏ êm đềm chảy
Yêu bóng thuyền câu thư thả lay
Yêu dải sơn hà hoa gấm dệt
Yêu dòng lịch sử máu xương dày
Yêu sao tình nghĩa hòa dân tộc
Yêu hợp đoàn vui tay xiết tay

Yêu hợp đoàn vui tay xiết tay
Yêu bao tháng lụn năm tàn này
Yêu câu Lục bát gieo tình đấy
Yêu vận Đường thi kết bạn đây
Yêu điệu xàng xê hò đối đẩy
Yêu bài vọng cổ đáp sum vầy
Yêu cho đến lúc tàn hơi thở
Yêu hết cuộc đời chẳng đổi thay
NGUYỆT MINH HỒ (Đỗ Minh Huệ)
(Trích trong tập thơ Sen Hồng số 68)

Xin phép họa thơ với anh Nguyệt Minh Hồ (Đỗ Minh Huệ) một bài ạ

Bài họa:
Về hưu trí ở quê hương
Lòng còn trĩu nặng niềm THƯƠNG đong đầy

THƯƠNG
Thương từng lẽ phải với điều hay
Thương rợp vườn xanh mát mỗi ngày
Thương khóm mai vàng khi nụ nảy
Thương hàng phượng đỏ lúc nhành lay
Thương nhiều hiệp sĩ làm ơn lớn
Thương lắm thường dân tạo nghĩa dày
Thương những gia đình chưa phát triển
Thương người Việt đã kết vòng tay

Thương người Việt đã kết vòng tay
Thương cảnh bình yên xã tắc này
Thương bởi thân gầy tê dạ đấy
Thương vì thể nhược nhói lòng đây
Thương sầu cụm quả chờ ai hái
Thương tiếc chùm hoa để họ vầy
Thương lúa trên đồng trong bão lụt
Thương hồng hé nở mĩ miều thay!
Thi Nang