VỊNH NHÁNH HOA HỒNG

VỊNH TRÁI SẦU RIÊNG
Em biết thân em khổ chất chồng
Mình sùi da chởm tựa gai chông
Người thương có thích sờ đâu dễ
Kẻ nhớ lỡ yêu khó được bồng
Hé lớp vỏ dày hương tỏa ngát
Lộ làn da mỏng vị thơm xông
Quân vương có chọn đành ôm mộng
Em chỉ sầu cho kiếp má hồng ./.
MINH ĐẠO (Dương Đức Lộc)
(Trích trong tập thơ Sen Hồng số 68)

Xin phép họa thơ với anh MINH ĐẠO một bài ạ
Bài họa:
VỊNH NHÁNH HOA HỒNG
Tàn xuân nhạt sắc vẫn chưa chồng
Nhánh nhỏ gai nhiều tợ mũi chông
Bởi vậy đàn ong nào dám cõng
Hèn chi lũ bướm chẳng ham bồng
Ngày qua vẻ đẹp không còn hóng
Buổi lại hương thầm cũng hết xông
Nhụy rữa tràng khô sầu lẻ bóng
Hờn duyên tủi phận đóa hoa hồng
Thi Nang