LŨ LỤT MIỀN TRUNG

LŨ LỤT MIỀN TRUNG
(Đường luật-Ngũ độ thanh-Thủ vĩ ngâm)
Lũ lụt miền Trung khổ quá trời!
Cung đường sụt lún ở nhiều nơi
Tràn sông nước ngập trong phường xã
Lở đất nhà tan giữa cuộc đời
Lặng lẽ trông thuyền tâm xót tủi
Âm thầm ngắm cảnh lệ sầu rơi
Người trôi mất dạng,mưa tầm tã!
Lũ lụt miền Trung khổ quá trời!
Thi Nang

NHỚ CẢNH THU TÀN

NHỚ CẢNH THU TÀN
(Đường luật-Ngũ độ thanh-Liên hoàn thuận nghịch vận)
Thu tàn chỉ một lá vàng rơi
Đã thấy nhiều mây ảm đạm trời
Quạnh quẽ ngoài hiên già rảo bước
Om sòm trước ngõ trẻ đùa chơi
Hàng cây vẫy lá trong trần tục
Đám cỏ xòe bông giữa cuộc đời
Nhớ bạn kiên cường ra giữ đảo
Thương trò vội vã đến ngàn nơi

Thương trò vội vã đến ngàn nơi
Nỗ lực thường xuyên để giúp đời
Những buổi qua rừng không ngại bước
Bao ngày lội suối chẳng màng chơi
Bền gan vượt biển về trên đất
Vững dạ trèo non ở dưới trời
Lối cũ đường xưa nhiều kỉ niệm
Bây giờ ngoảnh lại bóng chiều rơi
Thi Nang

VƯỜN TƯỢC VÀ CÂY CẢNH

VƯỜN TƯỢC VÀ CÂY CẢNH
(Đường luật-Ngũ độ thanh-Tập danh)
Gió thổi làm lay những đọt DỪA
Ven thềm KHẾ rụng giữa chiều mưa
Âm thầm ngắm một nhành MAI nhỏ
Lặng lẽ nhìn hai quả MÍT vừa
NHÃN biếc ngoài hiên nhiều kẻ chuộng
LAN vàng cạnh ngõ lắm người ưa
Xanh rì cụm BƯỞI nghe còn thiếu
Rực rỡ chùm TRANG thấy chẳng thừa
Thi Nang

TRONG CƠN MƯA DẦM

Tàn thu rả rích hạt mưa dầm
Gió thổi qua thềm lạnh lẽo tâm
Ngắm bưởi,chồng đang ngồi lặng lẽ
Nhìn mai,vợ đã đứng âm thầm
Tưng bừng nhạc cảnh lời nam hát
Lảnh lót thơ tình giọng nữ ngâm
Ở chỗ ngoài hiên nhiều bọt nước
Vừa trôi nổi giữa bước thăng trầm
Thi Nang

THƯƠNG

YÊU
Tuổi nay sức chẳng bao nhiêu
Mà sao vương vấn chữ YÊU quá chừng

Yêu tiếng sơn ca nhả nhạc hay
Yêu quê hương đó đẹp từng ngày
Yêu con sông nhỏ êm đềm chảy
Yêu bóng thuyền câu thư thả lay
Yêu dải sơn hà hoa gấm dệt
Yêu dòng lịch sử máu xương dày
Yêu sao tình nghĩa hòa dân tộc
Yêu hợp đoàn vui tay xiết tay

Yêu hợp đoàn vui tay xiết tay
Yêu bao tháng lụn năm tàn này
Yêu câu Lục bát gieo tình đấy
Yêu vận Đường thi kết bạn đây
Yêu điệu xàng xê hò đối đẩy
Yêu bài vọng cổ đáp sum vầy
Yêu cho đến lúc tàn hơi thở
Yêu hết cuộc đời chẳng đổi thay
NGUYỆT MINH HỒ (Đỗ Minh Huệ)
(Trích trong tập thơ Sen Hồng số 68)

Xin phép họa thơ với anh Nguyệt Minh Hồ (Đỗ Minh Huệ) một bài ạ

Bài họa:
Về hưu trí ở quê hương
Lòng còn trĩu nặng niềm THƯƠNG đong đầy

THƯƠNG
Thương từng lẽ phải với điều hay
Thương rợp vườn xanh mát mỗi ngày
Thương khóm mai vàng khi nụ nảy
Thương hàng phượng đỏ lúc nhành lay
Thương nhiều hiệp sĩ làm ơn lớn
Thương lắm thường dân tạo nghĩa dày
Thương những gia đình chưa phát triển
Thương người Việt đã kết vòng tay

Thương người Việt đã kết vòng tay
Thương cảnh bình yên xã tắc này
Thương bởi thân gầy tê dạ đấy
Thương vì thể nhược nhói lòng đây
Thương sầu cụm quả chờ ai hái
Thương tiếc chùm hoa để họ vầy
Thương lúa trên đồng trong bão lụt
Thương hồng hé nở mĩ miều thay!
Thi Nang

NGOẠN CẢNH THU TÀN NĂM XƯA

Ngọn cỏ ven lề ướt đẫm sương
Trò đi lặng lẽ ở trên đường
Hồn nhiên mặt trẻ bao người mến
Chậm rãi chân già mấy kẻ thương
Bố mẹ tươi cười ra khoảnh rẫy
Thầy cô vội vã đến ngôi trường
Hừng đông cảm thấy trời se lạnh
Ngoạn cảnh thu tàn mãi vấn vương
Thi Nang