ĐẦU ĐÔNG NHỚ THUỞ ĐƯA ĐÒ SANG SÔNG

Từ khi giã biệt ngôi trường
Về hưu ở chốn quê hương đượm tình
Thăm vườn vào lúc bình minh
Xanh tươi cây lá,yên bình xóm thôn
Thưởng hoa sảng khoái tâm hồn
Dù cho gối mỏi chân chồn sá chi
Nhìn tân lộ,nhớ cố tri
Lắm lần vượt suối nhiều khi băng đồng
Xa nhau mấy chục mùa đông
Mà sao kỉ niệm vẫn không phai mờ
Đưa đò đã tới bến bờ
Vẫn còn đọng lại trong mơ canh dài
Thân già giữa chốn trần ai
Làm sao quên được những ngày đã qua
Yêu trường mến lớp thiết tha
Bao phen bão tố phong ba chẳng nề
Thi Nang