QUA RỪNG

Vượt dốc băng rừng vội vã đi
Tàn lim tỏa rộng lá xanh rì
Vi vu giữa ngọn cây dầu rái
Lảnh lót trên cành tiếng họa mi
Gợi những niềm thương ngày tái ngộ
Khơi bao nỗi nhớ buổi phân kỳ
Đường xa bóng lẻ dồn chân bước
Dẫu lắm phong trần chẳng sá chi!
Thi Nang

HOÀNG HÔN Ở TRƯỜNG XƯA

Ráng đỏ hoàng hôn nhuộm góc trời
Trông về xóm cũ tít mù khơi
Bên thềm quạnh quẽ nhìn hoa rụng
Cạnh cổng âu sầu ngắm lá rơi
Lặng lẽ thương người đi vạn nẻo
Âm thầm nhớ bạn đến ngàn nơi
Đàn chim ríu rít chuyền quanh tổ
Chỉ một mình ta đứng giữa đời!
Thi Nang

ĐÔI BỜ CÁCH TRỞ (Ngũ độ thanh)

Đôi bờ cách trở một dòng sông
Buổi tiễn người đi lúa mượt đồng
Biệt xóm khi xoài đang trĩu quả
Xa vườn thuở mận đã đầy bông
Ân tình khắc đậm vào trong não
Kỷ niệm hằn sâu xuống giữa lòng
Giã cảnh lìa quê từ độ ấy
Bao mùa giá lạnh vẫn chờ trông
Thi Nang

CHIỀU HÈ QUA SÔNG (Ngũ độ thanh)

Ở cõi trời tây ráng nhuộm hồng
Sương chiều ẩn hiện chốn bờ sông
Hoa vàng lặng lẽ nằm trên bến
Lá đỏ đìu hiu lạc giữa dòng
Xót kẻ làng xưa buồn bã đợi
Thương người xóm cũ mỏi mòn trông
Luôn hằn kỷ niệm vào tâm não
Ấp ủ tình quê trĩu nặng lòng.
Thi Nang

CHIỀU TRÊN BẾN VẮNG

Mây trời ảm đạm cảnh buồn teo
Quạnh quẽ chiều đông ở xóm nghèo
Nắng nhạt đường xưa làn gió thổi
Sương mờ bến cũ chiếc thuyền neo
Âu sầu cạnh bãi dăm chòm cỏ
Ủ rũ bên sông mấy cụm bèo
Lá rụng trên dòng trôi khắp nẻo
Cho người đứng lặng mắt nhìn theo!
Thi Nang

ĐƯỜNG CHIỀU

Trên cành nắng nhạt vẫn còn vương
Lặng lẽ người đi suốt dặm trường
Mấy độ hoa vàng rơi cuối bãi
Bao lần lá đỏ rụng đầu nương
Băng rừng lội suối qua nhiều nẻo
Dãi gió dầm mưa vượt lắm đường
Khói quyện sương chiều bên xóm nhỏ
Khơi hình gợi cảnh mãi thầm thương.
Thi Nang

NHỚ NẺO ĐƯỜNG ĐẾN TRƯỜNG (Ngũ độ thanh)

Vẳng tiếng gà trưa gợi nỗi sầu!
Ve hòa khúc nhạc gửi về đâu?
Thầm thương bạn cũ ngày qua suối
Lặng nhớ trò xưa buổi gãy cầu
Cảnh rẫy năm nào luôn khắc đậm
Ngôi trường thuở ấy mãi hằn sâu
Dù đi vạn nẻo không chùn bước
Dáng nhỏ giờ đây đã bạc đầu.
Thi Nang

HỘI THI KHUI HEO ĐẤT

Hôm nay các ấp quê nhà
Tập trung về xã rất là vui tươi
Râm ran giọng nói tiếng cười
Ngày khui heo đất,nhiều người tham gia
Từng chi hội lấy heo ra
Xếp theo thứ tự để mà dự thi
Hằng năm cứ đến định kỳ
Hội viên lại rủ nhau đi thử tài
Chờ xem sẽ thưởng cho ai?
Mọi người hồi hộp suốt vài khắc qua
Niềm vui đến với Thuận Hòa *
Được trao giải nhất cùng quà động viên
Con heo đất đựng nhiều tiền
Giúp trò nghèo khó ngoan hiền giỏi chăm
Năng làm từ thiện hảo tâm
Khuyến tài khuyến học trong năm vừa rồi.
Thi Nang
* Thuận Hòa:là tên của cô Đào Thị Thuận Hòa đã được khen thưởng trong hội thi khui heo đất năm nay.

NHỚ BẠN THÂN

Thuở ấy cùng xem cánh phượng hồng
Bây giờ cách biệt có buồn không?
Đìu hiu cảnh cũ hằng trông đợi
Quạnh quẽ thôn nghèo mãi nhớ mong
Xót bạn âm thầm về cuối biển
Thương người lặng lẽ đến đầu sông
Đường xa dặm thẳm mờ mây khói
Kỷ niệm ngày xưa đọng cõi lòng.
Thi Nang

CHIỀU ĐẦU SÔNG (Ngũ độ thanh)

Khi ngồi lặng ngắm cảnh đầu sông
Giữa buổi chiều xuân nhạt nắng hồng
Ráng đỏ tươi màu pha nhuộm bãi
Rừng xanh rợp lá phủ che dòng
Nhìn qua nẻo cũ hằng mong đợi
Ngoảnh lại quê nghèo mãi ngóng trông
Cuốc gọi ven bờ nghe ảo não
Người đi dặm thẳm xót xa lòng
Thi Nang