VỊNH CON NHẶNG

Quanh quất đâu xa cũng họ ruồi, 
Nhặng thường thích đậu chỗ tanh hôi. 
Vừa rời hố rác bên hàng thịt, 
Lại đến tô đường cạnh đĩa xôi. 
Hủ mắm,bu vào ngon cái miệng, 
Nồi chè,bám lấy ngọt bờ môi. 
No nê chưa đã,còn gây bệnh, 
Tửa mấy con dòi,thấy ngán thôi! 
                            Thi Nang

VỊNH CON MUỖI

Ao hồ nước đọng muỗi sanh sôi 
Đổi dạng thay hình biến khỏi nôi 
Hạ cánh chui vòi tìm mạch máu 
Rà kim ló mũi chích da mồi 
Đùi non,bíu mãi không hề chán 
Má đỏ,hôn hoài chẳng chịu thôi 
Để lại trong người mầm sốt rét 
Gây ra xuất huyết khổ thân rồi! 
      Thi Nang 

VỊNH CON MỌT

Cột gỗ lâu ngày lũ mọt sanh, 
Thừa cơ mặc sức chúng hoành hành. 
Ăn kèo lẻn lại nằm trên nóc, 
Gặm cửa chui qua ẩn dưới mành. 
Đã khoét bàn giường chân rệu rã, 
Còn dùi tủ kệ ván tanh banh. 
Đừng cho lỗ nhỏ nhà không sập, 
Dẫu bé nhưng mà đục rất nhanh. 
Thi Nang 

CƠN BÃO LIN-ĐA

Gió xoáy tràn vào lãnh thổ ta
Đồng bào gánh chịu bão Lin-đa
Thuyền chìm chẳng kiếm ra tiền bạc
Người chết không tìm được tóc da
Nát cửa,tan nhà,cầu sụp đổ
Hư đường,ngập lúa,trẻ rên la
Nghe tin xót ruột đau lòng quá!
Thấy cảnh thiên tai nước mắt nhòa.
Thi Nang

NGHĨA TRANG LIỆT SĨ

Từ nhiều chiến trận trở về đây 
An nghỉ nghìn thu ở chốn này 
Vạn thuở in hình trên đất nước 
Muôn đời khắc bóng giữa trời mây 
Noi gương liệt sĩ lòng không chuyển 
Tiếp bước anh hùng chí chẳng lay 
Dân Việt tri ân người ngã xuống 
Cho bao đồng đội được sum vầy.

Thi Nang 

COI THI

Đông về nắng nhạt gió hiu hiu 
Tim tím cành hoa cánh mỹ miều 
Xanh sắc bàng xanh xòe tán ngọn 
Đỏ màu ngói đỏ phủ rong rêu. 
Lời thầy đã giảng qua vài lớp 
Trí trẻ còn ghi được mấy điều? 
Nhìn mái đầu xưa nay điểm bạc 
Học trò thành đạt biết bao nhiêu? 
           Thi Nang 

NHỚ NGƯỜI YÊU

Bao lần lặng ngắm ảnh người yêu
Đến lễ tình nhân lại nhớ nhiều
Đất nỡ rào đường ngăn cậu ấm
Trời đành bít lối cản cô chiêu
Trong giờ gặp mặt trao vài ý
Giữa phút chia tay gửi mấy điều
Đọng mãi lòng ta lời hẹn ước
Giữ hoài kỷ vật của nàng thêu.
Thi Nang