CHƠ VƠ

Bên cầu xót liễu đứng chơ
Ngẩn ngẩn ngơ ngơ mãi đợi chờ
Ngắm ánh trăng vàng bóng thỏ
Nhìn dòng nước biếc ngỏ hồn thơ
Sương khuya phủ xuống mờ cây cỏ
Nắng sớm bừng lên tỏ bến bờ
Trải mấy mùa mong trơ dáng nhỏ
Sao người lại nỡ bỏ đường !
Thi Nang

BÓNG TRƠ VƠ

Lìa cành mấy lá rụng lơ thơ
Lặng lẽ người đi để kẻ chờ
Đất lạnh đông về hồn chửa tỉnh
Trời nồng hạ đến giấc còn mơ
Sầu mây cuối biển bay lơ lửng
Xót liễu đầu sông đứng thẫn thờ
Chạnh nhớ thương người nơi bến vắng
Nắng chiều th xuống bóng trơ vơ
Thi Nang

CẢNH BƠ VƠ

Thêu lời dệt tứ nối vần thơ
Biết có còn ai để đợi chờ
Thả bóng bay vào trong giấc mộng
Cho hình lắng xuống giữa cơn mơ
Chôn sâu đáy dạ tình đau xót
Nén chặt buồng tim dáng thẫn thờ
Lặng lẽ buông sầu nơi sóng gió
Âm thầm gánh chịu cảnh bơ vơ
Thi Nang

CỤNG CHÉN TƯƠNG PHÙNG

Trên gác ngọc trưng nhiều rượu quá!
Đọc lời mời anh vội đến đây
Trên cành vàng xanh tươi trĩu quả
Phen này anh sẽ nhậu cho say

Cùng nâng ly mình tu cạn nhé!
Vui bên nhau cụng chén tương phùng
Người đẹp mời lẽ nào không ghé
Trái ngọt rượu ngon uống tới cùng…

Đường về chẳng sợ tối ai ơi
Bởi có vầng trăng sáng giữa trời
Thi Nang

MÃI NHỚ…!

Dáng cũ đâu còn trước mắt tôi
Người xưa nay đã biệt ly rồi!
Đêm ngày ngóng đợi buồn thân lẻ
Năm tháng mong ch quạnh bóng côi
Nhớ mãi ngàn đời viên ngọc bích
Thương hoài vạn kiếp đóa hoa khôi
Một mình thơ thẩn trong chiều vắng
Lặng ngắm hoa sim nở tím đồi
Thi Nang

MƠ HAY TỈNH?

Lặng ngắm màu sim nhuộm tím đồi
Bên b ẩn hiện cánh hoa khôi
Say mơ cứ tưởng mùi hương cũ
Tỉnh mộng nào ngờ vệt bóng côi
Lá thắm ngày nay chưa trở lại!
Chim xanh thuở nọ đã xa rồi!
Tro thơ thả xuống chiều hoang ấy
Gió cuốn bay vào xót mắt tôi!
Thi Nang

Mơ ngày gặp gỡ cho vơi nhớ
Đôi mắt thâm quầng nhỏ giọt châu
Lắng xuống lòng đau tình lỡ dở
Gieo vô dạ xót nỗi u sầu
Thả hồn lướt sóng qua sông cũ
Ôm mộng theo dòng lạc biển sâu
Tỉnh giấc thương mình bên liễu rũ
Người xưa ai biết đã về đâu?
Thi Nang