BIỂN LẶNG

Biển yên lặng mà lòng gợn sóng

Giữa tim sầu khắc bóng trăng mơ

Từng cơn nước xoáy xô bờ

Hàng cây buồn bã đứng chờ gió lay

 

Bãi cát vàng chân ai in dấu?

Hỡi ngàn mây có thấu cho chăng!

Đêm nao dạo bước ngắm trăng

Nẻo xưa còn đó mà Hằng Nga đâu?

 

Để Hậu Nghệ u sầu thờ thẫn

Mắt thâm quầng đờ đẫn trông xa

Nhìn vào vũ trụ bao la

Thả hồn lên cõi thiên hà mênh mông…

Thi Nang