VÌ SAO QUÊN…?

Vì sao quên cả xóm làng?
Vì sao quên chuyến đò ngang thuở nào?
Vì sao quên những ánh sao?
Vì sao quên dải núi cao xanh rì?
Vì sao quên gió thầm thì…?
Vì sao quên biển rầm rì hát ru…?
Vì sao quên lá mùa thu?
Vì sao quên đám sương mù giăng giăng?
Vì sao quên một vầng trăng?
Vì sao quên được tình bằng hữu xưa?
Vì sao quên nắng,quên mưa?
Vì sao quên buổi sớm trưa đi về?
Vì sao quên nẻo sơn khê?
Vì sao quên lúc cận kề ai ơi?
Vì sao quên hết nơi nơi…?

Nhưng lòng luôn nhớ một người…vì sao?
Thi Nang 

TRONG LÒNG THA THIẾT THƯƠNG NHÀ NHỚ QUÊ

Trong tâm khắc bóng ghi hình,
Lòng mang nặng trĩu khối tình quê hương,
Tha phương,dạ mãi vấn vương,
Thiết tha da diết nhớ thương quê nhà.
Thương người em nhỏ phương xa,
Nhà xưa,bến cũ đậm đà tình quê.
Nhớ lời hẹn dưới trăng thề,
Quê ơi !Ta sẽ trở về ghé thăm…
Thi Nang

DÙ MÌNH XA CÁCH NHƯNG TÌNH KHÔNG PHAI

Dù đi biền biệt phương trời,
Mình luôn nhớ mãi những lời hẹn xưa,
Xa xôi chiếc bóng chiều trưa,
Cách sông,cách núi,nắng mưa dãi dầu.
Nhưng tâm chan chứa duyên đầu,
Tình xưa vẫn đẹp khắc sâu đáy lòng,
Không màng bão tuyết,cuồng phong,
Phai màu,úa sắc,mà lòng không phai.
Thi Nang

DẪU XA MUÔN DẶM VẪN MONG NGÓNG CHỜ

Dẫu mình cách trở núi sông
Xa nhau nhưng vẫn một lòng sắt son.
Muôn thương vạn nhớ héo hon,
Dặm đường diệu vợi,người còn mãi đi
Vẫn còn hình bóng khắc ghi,
Mong về,chỉ thấy xanh rì cỏ cây!
Ngóng trông biết mấy năm dài!
Chờ người,người hẹn tương lai trùng phùng.

Thi Nang