BUỒN MÊNH MÔNG

Đời ta phỏng được bao năm?
Mà sao trĩu nặng trong tâm nỗi buồn!
Buồn rơi nặng hạt mưa tuôn
Buồn đi vào chốn đầu nguồn núi cao
Buồn bay lên tận trăng sao
Buồn lan sóng nước chảy vào biển khơi
Buồn nương theo áng mây trôi
Buồn hòa vào khắp đất trời mênh mông
Lắng buồn xuống tận đáy lòng
Dật dờ trôi nổi trong dòng thời gian…
Thi Nang

VỀ NGUỒN 6

Rừng vàng,biển bạc đẹp giàu,

Non sông một dải xanh màu thắm tươi,
Việt Nam ơi!Việt Nam ơi!
Lòng ta yêu nước thương người thiết tha,
Thương làng,mến đất,yêu nhà,
Lũy tre khóm trúc đậm đà tình quê.
Đi đâu cũng muốn quay về
Thăm nơi nguồn cội,thăm quê hương mình.
Thi Nang

VỀ NGUỒN 5

Cùng nhau sum họp nơi đây
Con Hồng cháu Lạc tương lai sáng ngời
Cùng nhau giúp nước giúp đời
Nước nhà mở cửa đón mời bạn ơi!
Về đây ấm lại tình người
Về đây mình nở nụ cười như hoa
Về đây ta lại cùng ta
Bên nhau xây dựng nước nhà Việt Nam.
Thi Nang

VỀ NGUỒN 4

Dù đi vạn xứ trăm miền
Nhớ về đất Việt Rồng Tiên anh hùng
Tình người son sắt thủy chung
Về đây tụ hội vui cùng núi sông
Cùng nhau góp sức,góp công,
Góp tài,góp trí,chung lòng,chung tay
Bay lên như dáng Rồng bay
Dựng xây đất nước tương lai huy hoàng.
Thi Nang

VỀ NGUỒN 3

Về nguồn để nhớ tổ tiên
Về nguồn để nhớ vua hiền tôi trung
Về nguồn để nhớ anh hùng
Về nguồn để nhớ cùng chung giống nòi
Về nguồn tìm lại gương soi
Về nguồn để hiểu rạch ròi sử ta
Về nguồn thăm lại quê nhà
Về nguồn để biết ông cha của mình
Qua bao đời đã hy sinh
Ngày nay mới có hòa bình tự do
Nhớ lời của Bác dặn dò
Chung lòng chung sức lo cho sơn hà.
Thi Nang

VỀ NGUỒN

Về nguồn gội nước suối tuôn…
Cho vơi nỗi nhớ,cho buồn tan mau
Cho trôi đi những sầu đau
Cho lòng người mãi đậm màu sắt son
Góp phần phục vụ nước non
Làm cho rạng rỡ cháu con Tiên Rồng.
Thi Nang

TÌNH THU BIỀN BIỆT 2…

Anh đi vạn dặm mù khơi
Chiều thu vàng úa lá rơi bên đường
Nhìn về chốn cũ nhớ thương
Sầu lan khắp đất,buồn vương đầy trời.
Anh nơi giá lạnh xa vời
Nhớ hình bóng cũ,nhớ lời hẹn xưa
Nhớ ngôi nhà nhỏ chiều mưa
Nhớ đêm trăng sáng anh đưa em về.
Thương em,thương xóm làng quê
Bồi hồi tấc dạ,tái tê cõi lòng
Hai đầu cách trở núi sông
Người đi,kẻ ở,người mong,kẻ chờ…!
Lạc loài cánh nhạn bơ vơ!
Em ơi ! Biết đến bao giờ gặp nhau?!
Thi Nang