NGƯỜI VỀ

Người về bến cũ sông xưa
Trăng lên khỏi rặng cau dừa xa xa
Người về thăm lại quê nhà
Dạt dào tình nước đậm đà tình quê
Bên nhau ngồi dưới trăng thề
Cho vơi nỗi nhớ,bớt tê tái lòng
Cho thôi sáng đợi chiều mong
Cho quê xán lạn cho hồng cờ sao.
Thi Nang

NGƯỜI ĐI SÔNG NÚI

Người đi sông núi xa vời
Để người ở lại phương trời nhớ thương
Người vui tiến bước lên đường
Để người ở lại vấn vương tơ lòng
Người đi bảo vệ non sông
Để người ở lại ngày mong đêm chờ
Để người ở lại ngẩn ngơ
Âm thầm chiếc bóng bên bờ bến xưa.
Thi Nang

THUYỀN VỀ BẾN MƠ

Thuyền quay trở lại bến mơ
Nối lời tiếp ý vần thơ hôm nào
Bầu trời ngời ánh trăng sao
Lung linh sóng nước dạt dào tình quê
Chia xa rồi lại cận kề
Họp tan tan họp đi về về đi
Thế thì thì thế thế thì
Thuyền thuyền bến bến…chia ly…sum vầy…
Xa nhau mong nhớ đêm ngày
Bến thuyền tái ngộ tràn đầy niềm vui.
Thi Nang

THUYỀN RỜI BẾN MƠ

Thuyền vừa rời khỏi bến mơ
Để cho bến đợi, bến chờ,bến thương
Nhìn thuyền mờ mịt trong sương
Thuyền đi biền biệt biết phương nào tìm.
Lưng trời liền cánh đôi chim
Chiều buông phủ tím ngàn sim đôi bờ
Mây trôi một áng lững lờ
Giữa dòng hoa rụng vật vờ trên sông.
Thuyền đi bến nhớ bến mong
Thuyền rời bến cũ nghe lòng xót xa
Mênh mông trong cõi quan hà
Lòng thuyền luôn nhớ quê nhà bến ơi!
Thi Nang

MONG NGƯỜI…

Mong người gởi một tia hồng
Để tôi sưởi ấm cõi lòng giá băng
Mong người tặng một vầng trăng
Để tôi thao thức cùng Hằng mộng mơ
Mong người dệt những vần thơ
Để tôi thờ thẫn đợi chờ bóng ai
Mong người vẽ một cành mai
Để tôi nhớ mãi thương hoài thiên thu
Mong người cho những lời ru
Để tôi nhớ lúc ngao du ngày nào
Mong người là ánh trăng sao
Để tôi gởi trọn sầu vào mênh mông…

Mong người bày tỏ nỗi lòng
Để tôi san sẻ được không hỡi người?
Thi Nang