TÌNH BẠN THƠ ĐẦU TIÊN

Em là người bạn đầu tiên
Cùng anh xướng họa nối liền vòng tay
Trải qua đã mấy năm dài
Tình trên mạng ảo càng ngày càng thân
Yêu thơ chẳng ngại xa gần
Thế rồi mình được vài lần gặp nhau
Từ đây mãi đến mai sau
Quên đi bao nỗi khổ đau trong lòng
Chúc em vẹn ước tròn mong
Luôn tươi đẹp tựa đóa hồng ngát hương.
Thi Nang

ĐỪNG SAY XỈN

Trong khi nhậu nhẹt ta cần tính
Tửu lượng bao nhiêu là đạt đỉnh?
Uống một,hai bầu,chẳng hết ương!
Tu ba,bốn lít,không còn tỉnh!
Chiều say sáng xỉn,ít người thương!
Ý đẹp lời hay,nhiều kẻ kính.
Bởi vậy,thường xuyên phải giữ gìn
Cho thân mạnh khỏe,lòng thanh tịnh.
Thi Nang

CÙNG VỀ HỌP MẶT

Bên đường Nguyễn Thị Minh Khai
Về Cung văn hóa đêm nay vui vầy
Cùng nhau họp mặt nơi này
Kề vai kết nối vòng tay thân tình
Vang trên đất nước thanh bình
Lời ca,tiếng nhạc rập rình,ngân nga
Thơ hòa tiếng sáo thiết tha
Thơm hương,rực sắc như là đóa hoa
Chúc cho quý hữu gần xa
Gia đình hạnh phúc,nhà nhà yên vui
Thi Nang

VUI HỌP MẶT BẠN THƠ LẦN IV ( 16-10-2010)

Bốn phương tụ hội về đây
Cùng vui họp mặt tràn đấy tình thân
Bạn bè ở khắp xa gần
Tươi cười,niềm nở,quây quần bên nhau
Lung linh,rực rỡ sắc màu
Thanh tao giọng nói,lời chào mến thương
Cung đàn,tiếng hát du dương
Đượm tình,thắm nghĩa quê hương ngọt ngào
Hồn thơ,ý nhạc dạt dào
Hòa cùng tiếng sáo lắng vào tim ta
Ngân nga theo gió lan ra
Vượt qua sông núi bay xa nghìn trùng
Vòng tay kết nối muôn vùng
Rất là mật thiết như chung một nhà
Tình người trải rộng bao la
Đậm đà,đầm ấm,thiết tha vô cùng
Nghe lòng thoải mái,trẻ trung
Suốt đời nhớ buổi tương phùng đêm nay
Thi Nang 

EM CÒN TRẨY HỘI…

Từ nơi Vạn Phúc,Hà Đông
Tay tiên gõ phím đôi dòng gửi anh
Tiếng gà đã gáy sang canh
Em gom tơ lụa đan thành vần thơ.

Sài Gòn thương nhớ đợi chờ
Vầng trăng trở lại bến bờ năm xưa
Thả hồn theo những giọt mưa
Em còn trẩy hội…nên chưa thấy về.

Hai đầu cách trở sơn khê
Lòng anh chan chứa tình quê thuở nào
Lặng nghe gió thổi rì rào
Từng cơn se lạnh thấm vào trong tim.

Đường dài hun hút bóng chim
Người Nam kẻ Bắc biết tìm nơi đâu?
Một mình trăn trở đêm thâu
Hẹn ngày họp mặt bên nhau vui vầy.
Thi Nang

MẤY VẦN THƠ

Đồi sim ngan ngát trải ven bờ
Nhuộm tím trời chiều tím ước mơ
Sóng biếc lung linh dường dải lụa
Tia vàng lóng lánh tựa dây tơ
Mong manh khói tỏa trên sông hẹn
Lãng đãng sương giăng dưới bến chờ
Thấp thoáng con thuyền về xóm nhỏ
Gửi vào cảnh ấy mấy vần thơ.
Thi Nang

SÔNG MƠ

Hai đầu lặng lẽ ngắm sông mơ
Trước cảnh đìu hiu nước lững lờ
Cuối bãi sương sa mờ bóng thỏ
Đầu ghềnh khói tỏa buốt hồn thơ
Thuyền ra biển rộng chưa về bến
Nhạn đến rừng sâu chửa lại bờ
Có phải dòng đang thầm ngóng lá?
Trôi vào cõi mộng để vương tơ.
Thi Nang

BIỂN MỘNG

Mênh mông biển mộng biết đâu bờ!
Gởi gió mang về tận cõi mơ
Vàng nẻo đường thu hong suối tóc
Tím cành lối hạ nhuộm khung tơ
Quê nghèo mãi đọng hương thương nhớ
Chốn cũ còn vương bóng đợi chờ
Chở nặng trong lòng tình xứ sở
Khắc vào tâm khảm dệt thành thơ.
Thi Nang

HẸN NGÀY GẶP LẠI…

Anh sẽ quay về thăm bến đợi
Bao đêm dài vời vợi nhớ thương
Vườn xưa,nay đã thay lá mới
Hồn thẫn thờ trên sóng sông Tương.

Lắng vào lòng những mối tơ vương
Hình em cứ chập chờn trước mắt
Hương thơm còn phảng phất bên đường
Chiều từng chiều nghe tim se thắt!

Hoàng hôn buông nắng vàng hiu hắt
Một mình anh lặng ngắm trăng ngà
Dù bây giờ đôi bờ chia cắt
Hẹn ngày ta gặp lại không xa
Thi Nang

LÀM SAO QUÊN ĐƯỢC…

Cây cũng chờ Người
Nên còn đứng lặng
Màu lá kém tươi
Qua bao mưa nắng…

Ngẩng nhìn mây trắng
Đang lững lờ trôi
Trong chiều yên ắng
Giờ cách xa rồi!

Nhớ quá đi thôi!
Tóc huyền óng mượt
Ngọt lịm bờ môi
Dáng em tha thướt

Vào mùa hạ trước
Tay nắm xoay vòng
Quanh ngọn lửa hồng
Làm sao quên được

Mình cùng dạo bước
Thăm đền Bến Dược
Bên sông Sài Gòn
In dấu chân son

Vườn xưa vẫn còn
Thương mai héo hon
Mưa rơi tầm tã
Che ánh trăng tròn
Thi Nang