CHƠ VƠ

Bên cầu xót liễu đứng chơ
Ngẩn ngẩn ngơ ngơ mãi đợi chờ
Ngắm ánh trăng vàng bóng thỏ
Nhìn dòng nước biếc ngỏ hồn thơ
Sương khuya phủ xuống mờ cây cỏ
Nắng sớm bừng lên tỏ bến bờ
Trải mấy mùa mong trơ dáng nhỏ
Sao người lại nỡ bỏ đường !
Thi Nang

DUYÊN THẮM

Cau với trầu nồng chỉ một âu
Kề vai hớn hở bước qua cầu
Mền loan cuộn nhớ trao duyên thắm
Gối phụng đan thương xóa nỗi rầu
Vui mới đem về luôn giữ mãi
Buồn xưa khép lại chẳng còn đâu
Trăm năm gắn bó tình mai trúc
Nguyện ước bên nhau đến bạc đầu
Thi Nang

KHÁCH MÁ HỒNG

Khách đợi chờ ai má ửng hồng?
Muốn lường bể ái lấy gì đong?
Ao sâu cọc ngắn lo hao sức!
Vực thẳm sào dài sợ tổn công!
Cối cũ chày xưa không ngại gỗ
Thuyền nào bến ấy chẳng e sông
Cùng nhau giữ vẹn lòng chung thủy
Hạnh phúc bền lâu đẹp vợ chồng
Thi Nang

 

TRỞ LẠI BẾN XƯA 2

Bên sông liễu gọi gió ru bờ
Để khách hòa hồn dệt tứ thơ
Nắng trải đầu nguồn vàng nắng nhạt
Sương giăng cuối bãi trắng sương mờ
Trên đồi úa lá cành dương rũ
Dưới nước in hình bóng nguyệt mơ
Bến cũ thuyền xưa giờ quạnh vắng
Thương ai trở lại xót xa chờ !
Thi Nang

GÁI Ế 2 !

Dẫu ế nhưng mà chẳng kém ai
Kiên trì giữ vẹn tấm lòng ngay
Vàng cho chửa rõ không thèm nhận
Bạc biếu chưa thông chả dám xài
Lỡ dở tình duyên sầu phận quá!
Long đong số kiếp tủi đời thay!
Qua bao sóng gió đầy gian khổ
Vượt chặng đường dài thế mới hay
Thi Nang

GÁI Ế !

Trau chuốt quần hồng để đợi ai
Nhìn vàng nặng túi sẽ ưng ngay
Hột xoàn ngập tủ tha hồ sắm
Tiền bạc đầy rương mặc sức xài
Dẫn đến lâu đài cao quý lắm!
Dìu vào khách sạn đẹp sang thay!
Coi chừng gặp phải tay buôn gái
Đem bán cho người mấy kẻ hay?!
Thi Nang

GHEN…!

Ghen nhiều dẫn đến tình dang dở…!
Ghen bóng nghe qua phải bật cười
Ghen sắc cho hoa buồn chậm nở
Ghen mùi để lệ thảm mau rơi
Ghen sao đã lặn vào trời thẳm
Ghen sóng đang về tận biển khơi
Ghen cả người quen ,ai chịu nổi…?
Ghen hờn khổ lắm hỡi mình ơi!
Thi Nang