GHEN…!

Ghen nhiều dẫn đến tình dang dở…!
Ghen bóng nghe qua phải bật cười
Ghen sắc cho hoa buồn chậm nở
Ghen mùi để lệ thảm mau rơi
Ghen sao đã lặn vào trời thẳm
Ghen sóng đang về tận biển khơi
Ghen cả người quen ,ai chịu nổi…?
Ghen hờn khổ lắm hỡi mình ơi!
Thi Nang

CHIỀU MƯA ĐÊM VẮNG

Chiều trời giăng trắng mưa
Đường lưa thưa lá đổ
Gió rì rào,sấm nổ rền vang
Nỗi buồn trải rộng mênh mang
Bay theo những chiếc lá vàng chơi vơi
Còn ai đứng ở bên đời?
Lắng nghe từng giọt nước rơi lạnh lùng
Xưa cùng một lối về chung
Bây giờ hai nẻo nghìn trùng cách xa…

Ngậm ngùi nhặt cánh hoa
Thương thân ngà vóc ngọc
Để cho ai trằn trọc năm canh
Trăng xưa chếch bóng qua mành
Hạt mưa còn đọng trên cành lá mai
Khiến lòng trĩu nặng u hoài
Nhớ người bạn cũ bao ngày bên nhau
Nén vào tâm khảm nỗi đau
Chiều mưa đêm vắng dàu dàu cỏ cây
Thi Nang  

HÃY ĐỢI XUÂN VỀ

Canh trường chiếc bóng lạnh không em?
Đừng để đông phong vén bức rèm!
Hãy đợi xuân về lau ảnh nhạt
Cùng chờ hạ đến mở thư lem
Từng trang lưu bút,kề vai đọc
Mỗi đóa hoa hồng,sát cánh xem
Cho mắt ngưng tuôn dòng lệ xót
Canh trường chiếc bóng lạnh không em?
Thi Nang

VỀ THĂM CHỐN CŨ

Về thăm chốn cũ lúc chiều đông
Nhuộm cảnh hoàng hôn ráng ửng hồng
Quạnh quẽ mai sầu bên lối vắng
Đìu hiu liễu rũ cạnh vườn không
Sương rơi lạnh lẽo khơi tâm nhớ
Gió thổi rì rào gợi dạ mong
Ríu rít bầy chim tìm lại tổ 
Cô thân đứng lặng tái tê lòng
Thi Nang

TÌNH TRONG MỘNG

Đã cách xa rồi vẫn nhớ em
Khi mơ chợt thấy bóng bên rèm
Âm thầm đọc lại thơ xưa lấm
Lặng lẽ nhìn vào ảnh cũ lem
Gối mỏi chân chồn còn đứng ngắm
Mắt mờ dạ xót mãi ngồi xem
Bao giờ quên được người trong mộng?
Đã cách xa rồi vẫn nhớ em
Thi Nang

EM VỀ 4

Em về còn nhớ chốn xưa?
Những ngày sớm nắng chiều mưa não lòng
Để ai xót dạ chờ mong
Chập chờn trong mộng bóng hồng thân thương
 
Em về còn nhớ bên đường?
Chòm cây khóm trúc khu vườn ước mơ…
Để người ở lại bơ vơ
Ngẩn ngơ ngắm lá thẫn thờ trông mây
 
Em về còn nhớ nơi đây?
Biết bao kỷ niệm tràn đầy niềm vui
Hòa vào nỗi nhớ khôn nguôi
Gần nhau khoảnh khắc để rồi cách xa
 
Đêm đêm dưới ánh trăng ngà
Một mình dạo bước quanh nhà quạnh hiu
Lặng người trước cảnh cô liêu
Khơi lòng trông đợi gợi nhiều nhớ nhung
 
Bao giờ mình mới trùng phùng?
Sương khuya thả giọt lạnh lùng em ơi!
Đường trần hai nẻo mù khơi
Nhưng hình ảnh cũ…suốt đời…không phai
Thi Nang

 

VUI THÚ ĐIỀN VIÊN

Chữ nhân Đồng Lão giúp Thi Nang
Dạo bước rong chơi với bóng Hằng
Đến cội đa già nhiều lá chắn
Vào cung quế lạnh lắm cành ngăn
Hồn hòa nước biếc giăng vần trắc
Chí quyện non xanh khắc luật bằng
Vui thú điền viên toan gác bút
Nhưng lòng còn luyến chút tình văn
Thi Nang