VÔ TÌNH

Vô tình chi hỡi đông phong
Gieo sầu trải lạnh cho lòng người đau
Vô tình thấy lá phai màu
Nao nao sóng nước dàu dàu cỏ cây
Vô tình trời hạ giăng mây
Mưa rơi vào dạ đong đầy xót xa
Vô tình cánh én lượn qua
Báo mùa xuân đến sao hoa kém hồng!
Vô tình vườn cũ xa trông
Đường xưa còn đó mà không lối về
Vô tình chi hỡi trăng thề
Chia đôi hai mảnh tái tê hồn người!
Thi Nang