ÔM THƯƠNG ẤP NHỚ

Bao đêm thổn thức giữa trời nồng
Bạn ở phương nào có thấu không?
Vẫn khắc trong tim hình cánh phượng
Còn vương trước mặt bóng hoa hồng
Người về nẻo đó luôn trông đợi
Kẻ ngụ nơi này mãi ngóng mong
Lặng lẽ bên thềm nhìn lá rụng
Ôm thương ấp nhớ quặn đau lòng
Thi Nang

MÃI ĐỢI! 3

Mãi đợi cùng ai cạn chén nồng
Người về nẻo ấy lạnh lùng không?
Nhìn hoa sáng hạ thương môi thắm
Ngắm nguyệt đêm thu nhớ má hồng
Quạnh quẽ đường xưa vàng lối hẹn
Âu sầu bến cũ tím bờ mong
Chân trời lãng đãng mờ sương khói
Giá buốt trong tim nát cõi lòng
Thi Nang

ÁO CŨ

Tấm áo nhiều năm đã cũ mèm
Dù màu vải nhạt lấm lem nhem
Đưa vào gác ngọc tha hồ ngắm
Để giữa lầu vàng mặc sức xem
Chớ chọn hồng nhung mà bỏ cúc
Đừng dùng chả lụa lại chê nem
Bao mùa ủ ấm,che thân thể
Dẫu thấy đào tơ dạ chẳng thèm

Dẫu thấy đào tơ dạ chẳng thèm
Hương nhài há dễ át mùi nem
Thơm như áo rách cho ta mặc
Sáng tựa gương lành để họ xem
Nhớ mãi ân dày lau bụi bẩn
Thương hoài nghĩa nặng giặt bùn nhem
Thành tâm nguyện ước luôn gìn giữ
Tấm áo nhiều năm đã cũ mèm.
Thi Nang

NÀNG THƠ

Sao đành lỗi hẹn,hỡi nàng thơ?
Tự buổi chia ly mãi ngóng chờ
Giận dỗi trời già chưa kết tóc
Ghen hờn nguyệt lão chẳng xe tơ
Bao chiều hóng gió,lòng ngơ ngẩn
Những tối nhìn mây,mắt thẫn thờ
Cánh nhạn bay về bên tổ ấm
Hồn người lạc lõng giữa đường mơ

Hồn người lạc lõng giữa đường mơ
Khắc bóng vào tim trọn kiếp thờ
Lặng lẽ vườn xưa hoa rũ cánh
Âm thầm lối cũ nhện chăng tơ
Dù đi vạn nẻo,lòng luôn nhớ
Dẫu ở ngàn phương,dạ vẫn chờ
Biết đến bao giờ thuyền trở lại?
Sao đành lỗi hẹn,hỡi nàng thơ?
Thi Nang

NHỚ AI

Đọc bức thư tình chạnh nhớ ai…
Chìm trong quá khứ đã lâu ngày
Tơ duyên trỗi dậy làm hồn đắm
Kỷ niệm dâng tràn khiến dạ say
Ngóng đợi người về luôn khổ não
Chờ trông bạn đến mãi u hoài
Trăng thề,lối hẹn còn nguyên đó
Lắng đọng lòng mình chẳng nhạt phai.

Lắng đọng lòng mình chẳng nhạt phai
Dù xa trí vẫn luyến nhau hoài
Đôi dòng lệ xót chưa ngừng đổ
Nửa chén men sầu đã thấm say
Nén tủi vào tâm cho đoạn tháng
Dồn thương xuống dạ để qua ngày
Đường quê phảng phất hương thu cũ
Đọc bức thư tình chạnh nhớ ai…
Thi Nang

ĐỢI AI?

Bến cũ âm thầm ngóng đợi ai? 
Xa xôi cách trở biết bao ngày! 
Mai vàng cạnh ngõ bầy ong lượn
Cúc trắng bên thềm lũ bướm say
Gối chiếc,mền đơn,sầu phận mãi
Thân cô,bóng lẻ,tủi duyên hoài
Sương gieo lạnh giá lên nhành liễu
Vạc trút u buồn xuống lá phai

Vạc trút u buồn xuống lá phai
Canh trường thổn thức mãi mong hoài
Hình oanh hiện giữa cơn mơ ảo
Bóng nguyệt len vào giấc ngủ say
Ngoảnh lại đầu sông,trông mỗi phút
Nhìn ra cuối bể,nhớ từng ngày
Thuyền xưa lướt sóng đi biền biệt
Bến cũ âm thầm ngóng đợi ai? 
Thi Nang

TRÚC LÂM BẠCH MÃ

Thiền viện im lìm ở núi xanh
Ước mơ lễ Phật với tâm thành
Rừng cây tĩnh mịch mây che phủ
Cảnh vật thanh nhàn gió lượn quanh
Rồng hiện nguyên hình canh giữ cửa
Nắng soi chếch bóng lọt qua mành
Bao giờ mới được lên đây nhỉ?
Chưa có lần nào,chỉ thấy tranh!
Thi Nang

ĐẤNG ANH HÙNG

Trọn kiếp làm người vẹn hiếu trung
Sá gì ngọn gió thổi cành rung!
Kiên cường vững chí dù thân bại
Dũng cảm bền gan dẫu thế cùng
Lúc rỗi thầm trông chùm bạch cúc
Khi nhàn lặng ngắm đóa hồng nhung
Anh hùng vạn thuở còn danh tiếng
Nghĩa trả ân đền sống thủy chung.
Thi Nang

MƯA LŨ MIỀN TRUNG

Mây trùm ảm đạm khoảng trời Trung
Gió lướt qua cành chiếc lá rung
Lũ quét vườn tan trôi dạt mãi
Mưa tuôn đất lở cuốn theo cùng
Xiêu nhà lạnh lẽo tơi màn gấm
Nhỏ lệ đầm đìa ướt áo nhung
Thấy cảnh thiên tai lòng quặn thắt
Đồng bào gánh chịu nỗi buồn chung.
Thi Nang

NẾU BIẾT…

Lên chùa ước được dịu thần kinh
Lòng muốn quên đi một mối tình
Khấn Phật bao lần nghe chẳng ổn
Cầu trời mấy lượt thấy chưa linh
Quay về bến mộng sầu duyên kiếp
Trở lại bờ mơ tủi phận mình
Nếu biết yêu nhau đời lắm khổ
Sẽ dùng chữ “lặng” ghép vào “thinh”
Thi Nang