CHIỀU ĐÔNG NGÓNG BẠN(Ngũ độ thanh)

Trông về cuối nẻo nhạn còn bay
Giữa cảnh chiều đông nhói dạ này
Mãi nhớ ân tình thư bạn gửi
Luôn gìn kỷ vật áo nàng may
Bao ngày cách trở bào gan ruột
Những buổi chờ mong héo mặt mày
Ảm đạm trời mây mờ bến cũ
Âm thầm ngóng đợi não nùng thay!
Thi Nang

SẦU LY BIỆT

Rời nhà giã bạn qua sông
Tiễn bước người đi chén rượu nồng
Sóng biếc hôn bờ thương sáng hạ
Mây huyền rủ bóng nhớ chiều đông
Sầu duyên cũ,bao ngày đợi
Tủi phận nghèo,mấy tháng trông
Trước ngõ mai vàng phai sắc lá
Phương xa biền biệt cánh chim hồng.
Thi Nang

TRĂNG SÁNG

Âm thầm ngoạn cảnh chốn đầu sông
Lặng ngắm hoa sim nở tím đồng
Chiếc lá xuôi dòng về bến hẹn
Con thuyền lướt sóng bỏ bờ trông
Ra đi trí ngỡ duyên còn thắm
Trở lại lòng e rượu hết nồng
Chỉ một mình ta nơi nẻo vắng
Nhìn vầng nguyệt sáng ở trên không
Thi Nang

ĐÊM ĐÔNG LẠNH LẼO 2(Ngũ độ thanh)

Khi nhìn cánh vạc vẽ đường bay
Gợi bóng hình xưa ở chỗ này
Trí đã in hoài bao vận rủi!
Tâm còn đọng miết những điều may
Hằng trông mỗi buổi mòn đôi mắt
Mãi tủi từng đêm nhíu cặp mày
Lạnh lẽo bên thềm cơn gió thổi
Tê lòng buốt dạ thảm sầu thay!
Thi Nang

CÔ PHÒNG QUẠNH QUẼ

Ngọn gió thu về lạnh bến sông
Cỏ non tựa thảm trải xanh đồng
In hình dưới nước trăng chờ đợi
Rủ lá trên bờ liễu ngóng trông
Bạn hỡi!Đừng quên hương mật ngọt
Người ơi!Có nhớ vị men nồng
Cô phòng quạnh quẽ bao năm tháng
Kẻ ở chân trời thấu hiểu không?
Thi Nang

LỖI HẸN 4

Lá vàng héo hắt rụng bên sông
Tầm tã mưa rơi phủ trắng đồng
Mỗi sáng đầu ghềnh oanh mãi đợi
Từng chiều cuối bãi yến hằng trông
Mong ngày hội ngộ trao duyên thắm
Nhớ buổi chia ly cạn chén nồng
Bến cũ bây giờ đành lỗi hẹn
Quê nghèo ai biết có chờ không?
Thi Nang

NHỚ CÔNG ƠN CÔ THẦY

Nhờ công giáo dục của cô thầy
Đệ tử bây giờ khắp nẻo bay
Khắc não muôn đời bao ý đẹp
Ghi lòng vạn kiếp những lời hay
Luôn dùng chính nghĩa gây điều tốt
Mãi lấy lương tâm tạo đức dày
Đã có nhiều người nay hiển đạt
Nhờ công giáo dục của cô thầy.
Thi Nang

BỐN MÙA HOA NỞ

Thân họa:
BỐN MÙA HOA NỞ
Dưới nắng lung linh màu phượng đỏ
Trên sân rực rỡ sắc mai vàng
Lơ thơ cạnh cổng vươn nhành cúc
Lác đác bên thềm điểm cánh trang
Ngắm mấy bông lài xinh một cụm
Nhìn mươi chậu sứ đẹp hai hàng
Ong vờn nhụy úa trông sàm sỡ
Bướm lượn đài xòe thấy hở hang
Gợi những niềm thương khi biệt xóm
Khơi bao nỗi nhớ lúc xa nàng.
Thi Nang

NHẪN

26- Bàn về chữ NHẪN/ 1
(Ăn theo bài thơ chữ NHẪN
của ĐT Võ Nguyên Giáp
viết Mùa Thu-Quý Mùi/2003)

NHẪN là vui nhịn dễ khơi lòng
‘NHẪN khí thôn thanh’ khỏi mất lòng
NHẪN nhục tương tri luôn hả dạ
NHẪN tâm trí trá khó yên lòng
NHẦN bền quyết chí từ cùng nghĩa
NHẪN nại kiên gan kẻ một lòng
NHẪN cố dằn tay không đánh trả
NHẪN còn lưu dấu chuyện đồng lòng …

TĐ-11/2/2008 (mồng 5 Tết)
—————————
-Kính mừng thọ Đại tướng 100 xuân… 

NHẪN

Nhẫn xe chỉ đỏ nối tơ lòng
Nhẫn nén tình thương tận đáy lòng
Nhẫn vẫn chờ mong dù xót dạ
Nhẫn luôn ngóng đợi dẫu đau lòng
Nhẫn trao ân ái cho tròn nghĩa
Nhẫn kết lương duyên để đẹp lòng
Nhẫn vẹn câu thề bền hạnh phúc
Nhẫn yêu trọn kiếp mãi chung lòng
Thi Nang