CHA ĐÃ DẠY CHO CON LÒNG VỊ THA

Bây giờ tôi vẫn còn nhớ ngày xưa vào những lúc rảnh rỗi,cha tôi thường đến bìa xóm để hóng gió và chuyện trò với các chú họ của tôi.
Thưở nhỏ khi đi học về muốn tìm cha,tôi đi ra ngõ,lần theo dấu bàn chân của cha tôi in lên cát ở trên đường để đến chỗ cha tôi đang ngồi nơi ven đồng.
Có vài khi trở về nhà,cha tôi thấy nhành tre gai rơi xuống nằm trên lề đường,cha tôi vội vã nhặt lên và quăng vào bụi tre cỗi.Tôi thấy vậy nên hỏi:
“Cha nhặt nhành tre ấy chi vậy?”.Cha tôi trả lời: “Nếu không nhặt thì người đi lại trong buổi tối sẽ giẫm phải gai,trong cuộc sống mình nên có lòng vị tha con nhé!”.
Từ đó,tôi đã học được một bài học về lòng vị tha mà cha tôi đã dạy cho tôi tự thuở thiếu thời.Một việc làm nhỏ mà có ý nghĩa lớn trong cuộc sống.
CHA ĐÃ DẠY CHO CON LÒNG VỊ THA
Những chiều xưa gió mát
Con trẻ muốn tìm cha
Theo dấu chân in cát
Trên lối cũ quê nhà

Đến bìa xóm nhìn ra
Nơi ven đồng trước ngõ
Cạnh hàng trúc la đà
Gặp cha ngồi hóng gió

Đang chuyện trò nho nhỏ
Với chú họ cùng quê
Giữa cuộc đời gian khó
Tới hoàng hôn mới về

Bỗng thấy ở trên lề
Nhành tre nằm cản lối
Gai chơm chởm nhọn ghê
Cha dùng tay nhặt vội

Quăng vào bụi tre cỗi
Đó là việc làm hay
Giúp người trong buổi tối
Chân không giẫm phải gai
Thi Nang