CHỈ TIẾC THƯƠNG NGƯỜI

Đường đời vạn nẻo biết dừng đâu!
Muốn vượt qua sông cứ bắc cầu
Vợ đẹp chăm làm không sợ khổ
Con ngoan hiếu học khỏi lo rầu
Quay về lối cũ thành hồ rộng
Trở lại thôn nghèo hóa vực sâu
Chẳng ngại cho thân mà chỉ tiếc
Thương người đổ vỡ mối duyên đầu!
Thi Nang