CHIA PHÔI

Ngân nga trong nắng tiếng ve sầu
Hạ buồn trôi mãi biết về đâu?
Cánh phượng rơi rơi trên áo trắng,
Sân trường trống vắng khắc tim đau.

Lần đầu mình ứa lệ xa nhau
Hẹn ước tình ta chẳng bạc màu
Người đi sông núi mang hình bóng,
Kẻ ở quê hương mãi nhớ sầu.

Anh đầu,em cuối một dòng sông
Chỉ cách sông sâu,chẳng cách lòng
Một năm xa,ngỡ là thế kỷ
Để hai đầu,kẻ nhớ,người mong.

Vượt sóng Sài Gòn,trải gió sương
Anh vào sư phạm đã ra trường,
Em đậu vào đại học ngoại thương,
Mình lại gặp nhau trước giảng đường.

Từ đó anh đi biệt phương trời!
Rừng xanh lấp lánh ánh trăng soi.
Ở nơi thành phố đèn xanh,đỏ
Chiều chiều ai ngắm lá me rơi?

Năm năm cách trở vẫn chờ mong
Hẹn ước ngày xưa tạc đáy lòng
Thời gian đã đo tim chung thủy
Em nhắn anh về giữa giá đông.

Bên nhau tâm sự hết canh ba
Đường phố lặng yên dưới trăng tà
Bao chặng đường qua,bao thương nhớ
Kỷ niệm còn đây,mắt lệ nhòa.

Tạm biệt em, anh trở lại nhà,
Rồi về công tác ở trường xa
Khắc sâu hình bóng em yêu nhỏ,
Có cả quê hương lẫn mẹ già.

Em lại nhắn anh nối nhịp cầu….
Anh vì nhiệm vụ chốn rừng sâu!
Biết đến bao giờ mình gặp lại?
Ngày về xin hẹn ở mai sau!

Chia phôi hai nẻo nát lòng đau
Từ ấy sông sâu đứt nhịp cầu!
Thuyền xưa giã biệt bờ bến cũ!
Chở nặng tình ai đến bạc đầu!

Thi Nang