CƠN BÃO ĐĂMBRI(SỐ 7)

Nghe tin thời tiết dạ nao nao,
Từ biển xa khơi bão tiến vào…
Gió cấp mười hai vùng tâm bão
Xoay vòng mây trắng ở trên cao.
 
Lệnh phòng chống bão khắp nơi nơi,
Thuyền dân đánh cá không ra khơi,
Gia cố đê kè thêm bao,đá,
Đồng bào vùng trũng phải di dời.
 
Bộ đội,công an đến tận nhà,
Dắt dìu em nhỏ lẫn người già,
Về chỗ an toàn phòng tránh bão,
Ấm tình,thắm nghĩa quân dân ta.
 
Gió gầm rú cuốn lá mưa bay,
Thanh Hóa đương đầu với thiên tai,
Nam Định chìm vào cơn bão dữ,
Người lo chống đỡ giữa đêm dài.
 
Mưa to lũ quét thảm thương thay!
Ruộng lúa,đường đi nước ngập đầy,
Nhà đổ,cây xanh cột điện gãy,
Gia cầm,cá chết nổi trôi thây.
 
Sóng vỗ ầm ầm nhảy qua đê,
Đê vỡ nước tràn ngập xóm quê,
Thôn làng bỗng chốc thành biển cả!
Tôm nuôi theo nước chẳng quay về.
 
Yên Bái nhà tan mấy cái rồi!
Đất bùn chôn sống mấy mươi người!
Đá lăn,núi lở gây tang tóc!
Sao chẳng thương tình,hỡi lũ ơi!
 
Bão lũ làm chi hỡi hóa công!
Biến không thành có,có thành không!
Tính ra thiệt hại hằng ngàn tỉ!
Nhìn thấy thiên tai quặn thắt lòng!

Thi Nang