ĐÂU NGỜ LÁ RỤNG

Đâu ngờ lá rụng phủ đầy sân
Bỏ nhánh rời cây biệt cõi trần
Giữa buổi tiêu sầu âm sáo vọng
Trong ngày giải muộn tiếng đàn ngân
Khơi lòng cảm xúc còn bao lượt?
Gợi cảnh từ ly đã mấy lần?
Để lại chồi non cùng gốc cỗi
Ôi!Đời biến chuyển tựa phù vân!
Thi Nang