EM ĐƯA ANH QUA SÔNG

Em đưa anh qua sông
Vào buổi sáng đầu đông
Gió bồng xanh suối tóc
Nắng hôn má em hồng
Sóng nhấp nhô giữa dòng
Nén lòng không dám khóc
Nuốt lệ thương vào trong…
Về nhà nhớ đợi mong…

Em đưa anh qua sông
Giữa đông vẹn chữ tòng
Sầu vương đôi mắt ngọc
Liễu buồn đứng cạnh thông
Mây lững lờ trên không
Tuyết bay bay trắng đồng
Rơi nhiều hạt lên má
Thay cho lệ tiễn chồng.

Em đưa anh qua sông
Vào một chiều cuối đông
Thuyền ngược dòng giá lạnh
Tuyết rơi rơi trong lòng
Em về chốn cô phòng
Anh vì dân vì nước
Rạng danh cháu Tiên Rồng
Đành vui sau khổ trước.

Em đưa anh qua sông
Trong đêm đông rét buốt
Em mỏi mòn chờ trông…
Ối!Bào gan thắt ruột!
Anh chẳng phải Kinh Kha
Em không là Di Cát
Mà sao biền biệt xa?
Để tim em tan nát!

Nhìn sông lòng tê tái!
Anh đi không trở lại!
Bến cũ vẫn còn đây
Liễu rũ cạnh mai gầy.

Thương người đi mãi mãi!…
Hy sinh vì nước này!
Thi Nang