KHÓC CHA

Thiên nhiên tạo ra hình sông núi, 
Tính đến nay mấy tuổi vẫn còn? 
Thương cha tám chục xuân non 
Trở về với cõi càn khôn vĩnh hằng. 
Giữa trưa nắng sầu giăng phủ kín! 
Đúng vào ngày hăm chín tháng mười 
Hay tin cha đã mất rồi 
Nghìn thu vĩnh biệt,trời ơi,hỡi trời! 
Nơi sân trường con rơi lệ thảm 
Đất quay cuồng,ảm đạm khói mây 
Gan bào,ruột thắt,hồn ngây 
Người buồn hoa lá cỏ cây cũng buồn. 
Con về thấy mẹ tuôn đẩm lệ 
Em gái ngồi khóc kể đớn đau 
Lặng người tim nhói nghẹn ngào 
Cả nhà thương tiếc buồn đau vô cùng. 
Suốt đời người tay bùn chân lấm 
Che nắng sương một tấm áo tơi 
Bán thân cho đất cho trời 
Làm ra hạt gạo nuôi đời các con. 
Ngoài đồng,cha lo toan chu đáo 
Nhà ta nghèo bữa cháo bữa cơm 
Nghèo mà sạch,rách mà thơm 
Cần cù lao động sớm hôm nhọc nhằn 
Thời chống Pháp khó khăn gian khổ 
Cha tham gia cắt gỗ ngăn sông 
Đi đào địa đạo hầm chông 
Chân không,tay gậy tầm vông diệt thù. 
Khi gặp mẹ đầu bù tóc rối 
Có gia đình nhiều nỗi lo âu 
Trở về cuốc bẫm cày sâu 
Chăm lo ruộng lúa vườn trầu liếp rau. 
Thời chống Mỹ khổ đau tang tóc 
Mái nhà tranh bồ thóc lửa thiêu 
Gom dân áp bức đủ điều 
Vào khu chiến lược sớm chiều nhớ quê 
Cùng rủ nhau trở về nhà cũ 
Làm lều tranh hầm trú tránh bom 
Nhưng mà chẳng được mấy hôm 
Giặc càn đốt sạch,lùa gom dân mình 
Đau lòng trước tình hình đất nước 
Cha về ấp chiến lược Bình Hòa 
Ở đây xa cách quê nhà 
Cha đi làm mướn sống qua tháng ngày 
Hòa bình đến về ngay quê cũ 
Cả nhà ta lam lũ chuyên cần 
Có ăn có mặc dần dần 
Mới xây nhà mới được gần một năm 
Chưa bao lâu cha lâm bệnh nặng 
Cả nhà lo nhưng chẳng giảm đau 
Đời người nhiều nỗi lao đao 
Sao mà vội vã đi vào thiên thu! 
Cha về cõi hư vô tĩnh lặng 
U sầu thay!Đầu trắng khăn tang! 
Cháu con qùi lạy hàng hàng 
Khói hương nghi ngút lòng càng tái tê. 
Bà con cô bác về phúng viếng 
Xót thương cùng gia quyến của ta 
Tình làng nghĩa xóm gần xa 
Chính quyền,đơn vị dâng hoa chia buồn. 
Cha ơi!Các con tuôn suối lệ 
Khóc người cha trời bể cao sâu 
Vô cùng thương tiếc u sầu! 
Đời người mưa nắng dãi dầu lầm than 
Chưa được mấy ngày nhàn thân xác 
Vội ra đi,tan nát lòng con 
Nghìn năm núi đá dẫu mòn 
Tình thâm phụ tử mãi còn cha ơi! 
Thi Nang

(29-10-2000-Âm lịch)