NGẮM CẢNH HOÀNG HÔN

Lưng trời ảm đạm gió lùa mây
Chẳng biết về đâu nhạn rẽ bầy?
Khói đã giăng buồn lên ngọn cỏ
Sương vừa thả lạnh xuống nhành cây
Khơi nhiều nỗi nhớ hằn tâm đậm
Gợi lắm niềm thương khảm não đầy
Bảng cũ trường xưa giờ cách biệt
Bao mùa kỷ niệm vẫn còn đây!
Thi Nang