NGOẠN CẢNH THU TÀN NĂM XƯA

Ngọn cỏ ven lề ướt đẫm sương
Trò đi lặng lẽ ở trên đường
Hồn nhiên mặt trẻ bao người mến
Chậm rãi chân già mấy kẻ thương
Bố mẹ tươi cười ra khoảnh rẫy
Thầy cô vội vã đến ngôi trường
Hừng đông cảm thấy trời se lạnh
Ngoạn cảnh thu tàn mãi vấn vương
Thi Nang