CẢM TÁC (Khi nhìn bức tranh)

Hình em đẹp tựa một nàng tiên 
Nét vẽ chân dung rất dịu hiền 
Mắt biếc nhìn về miền tuyết phủ 
Môi hồng tô thắm mối tơ duyên. 

Thoáng buồn vương lại ở bờ mi 
Có phải em đang nghĩ ngợi gì? 
Tóc mây quấn lấy hồn Phạm Lãi 
Khắc mãi lòng người dáng Tây Thi. 

Vầng trăng in bóng xuống Cô Tô 
Phảng phất hương thu gợn sóng hồ 
Tách bến Tiền Đường rời đất Việt! 
Mang bao kỷ niệm đến trời Ngô! 
Thi Nang 

NÁT TRÁI TIM SON

Mình không duyên không nợ
Sao cứ nhớ nhau hoài?
Nếu con tim biết nói
Nó sẽ trả lời ngay.

Mây ơi!Xin đừng bay
Gió ơi!Hãy ngừng thổi
Để đóa hồng không phai
Cho lòng thôi bối rối.

Trăng về soi đêm tối
Tiếng dế kêu nỉ non
Đường xưa chia hai lối
Tan nát trái tim son!
Thi Nang

ANH THÀNH TƯỢNG ĐÁ

Bên thềm rêu phủ bước chân em!
Trong mơ anh ngơ ngẩn đi tìm
Vũ trụ bao la đường diệu vợi
Mù mịt bụi hồng,hút bóng chim

Nụ cười,ánh mắt khắc trong tim
Đã mấy thu vàng cây trụi lá
Sông dài,biển rộng mờ tăm cá
Anh thành tượng đá đứng im lìm!
Thi Nang 

NHỚ NGƯỜI BẠN CŨ

Nhớ người bạn cũ ở phương xa
Thùy mị,đoan trang,dáng ngọc ngà
Từ buổi chia tay chưa trở lại
Đường trần lắm bão tố,phong ba…!

Mấy mùa lá rụng đã trôi qua
Dĩ vãng trong ta chẳng nhạt nhoà
Mỗi độ thu về khơi nỗi nhớ…
Chập chờn nhân ảnh lúc chiều sa.
Thi Nang

EM CÒN NHỚ KHÔNG EM?

Em còn nhớ đêm dài năm trước
Ta vòng tay quanh ngọn lửa hồng,
Cùng nhau lên thăm đền Bến Dược
Di tích oai hùng rạng chiến công

Đất Bắc bây giờ em nhớ không?
Trời Nam còn đọng mãi trong lòng
Chiều vàng hồi tưởng bao hình bóng
Vẫn nhớ người về cách núi sông…
Thi Nang