Trăng tròn lại khuyết biết làm sao?
Tạo hóa bày ra tự thuở nào?
Lúc tỏ,khi mờ,khi khuất dạng,
Mọc rồi lại lặn,thấp rồi cao!
Thi Nang
TRĂNG VỀ
Trăng về tỏa sáng với ngàn sao
Xa cách lâu nay ở chốn nào?
Gió cuốn sương sa mờ lối cũ
Thế mà trăng vẫn ẩn trên cao!
Thi Nang
HAI QUỸ ĐẠO
CHỜ MONG 2
LẼ NÀO PHÔI PHA?
GẶP GỠ RỒI CHIA XA
Gặp gỡ sum vầy chẳng được lâu
Mỗi người một nẻo đã về đâu?
Chim bằng sải cánh tung trời rộng
Để lại nơi đây những nỗi sầu!
Thi Nang
TRÁNG SĨ RA ĐI…
“Gió vi vút hề Dịch thủy lạnh tê
Tráng sĩ nhất khứ hề bất phục hoàn”
Dòng sông xưa nay vẫn còn đó,
Mà người xưa đi mãi không về
Lá vàng rơi rơi trên thảm cỏ
Nước cuốn đi một mảnh trăng thề
Nhuộm đỏ đôi bờ màu ráng đỏ
Tím cả đất trời tím cả sơn khê…
Vầng trăng xưa nửa mờ nửa tỏ
Soi dấu người đi bỏ lại làng quê…
Thi Nang
THU NHỚ
NHƯ HỒN THƠ DẬY 1
Bên thềm lá rụng gợi hồn thơ
Khiến sóng sông Tương cứ vỗ bờ
Quạnh quẽ vườn xưa thương kẻ đợi
Đìu hiu lối cũ xót người chờ
Lời vàng lắng xuống trong cơn mộng
Ý ngọc bay vào giữa giấc mơ
Dẫu cách xa rồi nhưng nhớ mãi
Từ khi giã biệt đến bây giờ…
Thi Nang